1
Khi Mạch Khiết bước xuống khỏi taxi, đồng hồ đeo tay vừa vặn chỉ đến số 9.
Sáng sớm, lúc chút ánh sáng ít ỏi vừa mới lóe lên, cô đã tỉnh dậy, nằm im trên giường nhìn trân trân lên trần nhà, không thể ngủ tiếp được nữa. Trong trí não vẫn còn suy ngẫm đến lời của Lý Mộng Long.
- Cô hãy đi thổ lộ tình cảm! Mặc dù đối phương không tiếp nhận cô nhưng ít ra cô cũng làm một việc để mình không phải hối hận.
Cô không ngốc, biết rõ kết quả của việc thổ lộ tình cảm với Tiêu Ly chắc chắn là thất bại, sẽ không thể xuất hiện bất cứ kỳ tích nào, nhưng ít nhất để cho anh ấy biết rõ vị trí thực sự của anh trong lòng mình.
Dù có thổ lộ hay không, nỗi nhớ thương đơn phương.
Đã quyết định xong, cho nên ở trong phòng đợi máy bay lúc này mới xuất hiện bóng dáng của Mạch Khiết.
Cô đi len qua đoàn người đông đúc, cuối cùng, cô cũng nhìn thấy Tiêu Ly mặc bộ comple màu tro đang ngồi ở bên cạnh cửa sổ kín sát đất to rộng và sạch sẽ. Anh ngồi quay lưng về phía cô, hơi cúi đầu, đang đọc báo. Ánh nắng ấm áp của buổi sáng xuyên qua ô cửa kính, chiếu rọi vào cổ áo trắng tinh của anh. Tóc anh cắt ngắn gọn gàng. Cho dù anh ngồi ở bất cứ đâu, đối với Mạch Khiết cũng đều là ánh hào quang chói sáng duy nhất ở trong cả biển người.
Cô nhẹ nhàng đi đến đó, đứng ngay chếch phía sau lưng Tiêu Ly.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nu-hon-doi-lay-mot-doi-chong/2124051/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.