Vừa mới tiến nhập, hậu huyệt vẫn còn chật chội và khô ráp, ngón tay của Địch Nhã bị nội bích mềm mại gắt gao bao lấy, không có biện pháp đâm sâu hơn. Địch Nhã lại sợ làm đau Tần Vũ nên chỉ dùng bụng ngón tay chậm rãi nhu nhu nội bích, hướng phía trong từ từ cọ xát. “Tiểu Vũ….
có đau không?”
Thanh âm của Địch Nhã đã trở nên trầm thấp, khàn khàn. Hắn thẳng lưng, dùng lửa nóng đã gắng gượng của mình cách một lớp áo ma xát vào phân thân cũng đồng dạng cứng rắn của Tần Vũ. Mỗi lần tiền hí đều là bước khó khăn nhất, Địch Nhã cảm thấy côn thịt ở giữa khố gian của mình đã muốn sưng đến khó chịu rồi. “Không đau…..
Địch Nhã….
đâm….
đâm vào sâu hơn một chút….”
Tần Vũ cố gắng thả lỏng thân thể để hậu huyệt tận hết khả năng thích ứng với ngón tay của Địch Nhã. Ngón tay của Địch Nhã đi sâu vào bên trong thêm một chút, đụng vào một điểm quen thuộc liền gia tăng lực đạo ấn xuống. “A…”
Tần Vũ lập tức kêu rên thành tiếng, thân thể một trận run rẩy, ở chỗ sâu bên trong hậu huyệt có một cỗ nhiệt lưu ấm áp phun ra. “Không thoải mái?!”
khẽ cắn vành tai Tần Vũ, ngón tay của Địch Nhã lui ra một chút, đem ngón tay dính đầy dục dịch bôi lên vách tường bên trong. “Thoải…..
thoải mái…..
em còn muốn….”
Tần Vũ nhanh chóng co rút hậu huyệt, đem ngón tay của Địch Nhã kẹp càng chặt. “Tiểu Vũ, cởi quần, nâng mông lên ”
tay của Địch Nhã vẫn còn luồn ở trong quần ngủ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nguoi-tinh-phuc-sinh-hoat/1303642/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.