Tần Vũ đi vào công ty của Địch Nhã, vì y cũng ngẫu nhiên đến đây cùng Địch Nhã ăn cơm trưa hoặc tan tầm chờ hắn rồi hai người cùng nhau về nên có một số nhân viên cũng biết mặt Tần Vũ, nhìn thấy y sẽ cười chào hỏi.
“Tần tiên sinh, ngài hảo!” bí thư của Địch Nhã nhìn thấy Tần Vũ đang đi tới liền tươi cười rạng rỡ đứng dậy chào hỏi.
“Tôi cũng không phải Địch tổng của các anh, làm gì mỗi lần thấy tôi đến đều phải đứng lên chào chứ, Địch Nhã có ở đây không?” Tần Vũ nở nụ cười có chút bất đắc dĩ, vươn tay chỉ chỉ vào văn phòng của Địch Nhã hỏi.
“Địch tổng đang cùng quản lý thị trường thảo luận một số việc, ngài ấy cũng có nói qua nếu ngài tới tìm thì cứ trực tiếp vào tìm ngài ấy là được” Bí thư vẫn giữ nguyên nụ cười chức nghiệp khéo léo, trong lòng lại không khỏi thầm than: Ngài không phải là Địch tổng nhưng ngài là Địch tổng phu nhân a, thế thì lại càng không thể đắc tội a!
“Cám ơn. Nhớ kĩ lần sau thấy tôi không cần phải đứng lên nếu không tôi sẽ nói Địch Nhã trừ lương của cậu đó” Tần Vũ mày hơi nhướng lên, nói đùa một chút rồi xoay người đi về phía văn phòng của Địch Nhã.
Bí thư tiểu thư nhìn bóng dáng thon dài của Tần Vũ không tiếng động cảm thán. Tần Vũ tuy không có tướng mạo xuất sắc như Địch tổng nhưng đôi mắt ôn nhu mang ý cười, dáng người cao gầy, nghe nói là quản lý ngân hàng đầu tư cũng được coi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nguoi-tinh-phuc-sinh-hoat/1303639/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.