“Dù sao chúng ta hiện tại đều đang ” tự hỏi ”, nhiều người thì lực lượng lớn hơn, Địch Nhã, hai người cùng nhau ” tự hỏi ” được không?”
Âm cuối cất cao lên sau đó cúi đầu cất tiếng cười, Tần Vũ duỗi thẳng tay để Địch Nhã ở phía sau giúp y cởi chiếc áo ngủ đã bị cởi hết cúc ra, sau đó tự mình cởi quần ngủ và quần lót. Buổi chiều cùng Kim Y làm ở văn phòng, Tần Vũ đã có chút động tình, hiện tại bị Địch Nhã ôm vào trong ngực khiến cho lửa nóng nhanh chóng lan khắp toàn thân. Lại còn côn thịt thật dài để ở mặt sau, lúc nãy nói chuyện đúng là dài dòng nhưng Tần Vũ sao có thể không muốn.
“Soạt!” Địch Nhã cũng đứng lên cởi sạch quần áo trên người, lại ngồi xuống vỗ vỗ lên chân của mình. Tần Vũ đứng dậy xoay người rồi trực tiếp khóa ngồi trên đùi Địch Nhã.
Tần Vũ nửa quỳ nửa ngồi ôm lấy cổ Địch Nhã, cúi đầu loạn hôn lên khuôn mặt hắn, cũng đem phân thân của mình kề sát lên thân thể hắn. Tư thế nửa quỳ cũng khiến cho huyệt khẩu đối diện thẳng với côn thịt dựng đứng của Địch Nhã, Tần Vũ xoay mông để huyệt khẩu cọ cọ lên đỉnh đầu đỉnh.
“Tiểu Vũ em mà còn loạn cọ cẩn thận anh nhịn không được trực tiếp đâm vào đau chết em đó!” Địch Nhã hít sâu một hơi, hai tay giữ chặt lấy eo của Tần Vũ phòng ngừa y lại lộn xộn.
“Địch Nhã…em muốn…” Tần Vũ không thể cử động chỉ có thể hôn lên môi Địch Nhã, ngọt ngào làm nũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nguoi-tinh-phuc-sinh-hoat/1303632/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.