“Bí đỏ?”Ta nghi hoặc nháy mắt mấy cái, nhất thời không phản ứng lại được, bí đỏ là ý tứ gì, cẩn thận tưởng tượng, lập tức phụt cười. “Bí đỏ?”Ta ôm bụng cười to, một tay chỉ chỉ nam nhân vẻ mặt âm trầm bên cạnh, “Hắn. . . . . . ha ha ha. . . . . . Hắn gọi là bí đỏ?”
Áo Văn không chút do dự gật đầu.
Ta tựa vào một bên cột đá không thể khống chế chính mình, không ngừng cười ha ha, trong đầu hình ảnh tên gia hỏa Khải Ân đầu bí đỏ không ngừng bay qua bay lại, làm ta càng thêm ôm bụng cười to, tay cũng không khống chế được mà không ngừng đập vào cột đá. Khải Ân mặt đen lại, hung tợn trừng mắt liếc nhìn Áo Văn một cái, rồi mới có chút hổn hển nói với ta: “Cười cái gì mà cười, không cho phép cười nữa!”
Thấy hắn có điểm sinh khí, ta không cười to nữa mà nín nhịn lại mà cười, cũng coi như cho hắn điểm mặt mũi.
Hắn uy hiếp vô dụng, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, đem ta ôm vào trong lòng, ta tựa vào người hắn tiếp tục nín nhịn cười, lơ đãng thoáng nhìn, cư nhiên thấy bên tai hắn dường như hơi phấn hồng, ta kinh ngạc giương mắt nhìn hắn.
Hắn ánh mắt lóe lên nhìn ta, màu phấn hồng nơi tai dần dần khuếch tán ra khắp khuôn mặt, cuối cùng mặt hằn dù dày mấy cũng thật sự không nhịn được, dùng sức đem đầu của ta ấn xuống, không cho nhìn nữa.
Ta dựa sát vào người hắn lại cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nguoi-nam-nhan-ta-deu-yeu/2292154/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.