Đáng ăn mừng chính là các anh của ta vẫn chưa bởi vì chuyện của Địch Tu Tư mà cấm ta ra ngoài nhưng điều kiện tiên quyết là phải có bảo vệ đi theo. Cho nên ngày hôm sau, ta dưới tình trạng kháng nghị không có hiệu quả, ta đem theo vẻ mặt đen như mực tiến ra cửa.
Mới đi ra khỏi cửa, một chiếc xe hơi thể thao Ferrari màu đỏ dừng ngay trước mặt ta, người lái xe đeo kính râm, hướng ta chào hỏi, cư nhiên lại là tên Uy Liêm hỗn đản.
“Có việc gì sao?” Ta sắc mặt không tốt hỏi.
Uy Liêm nhìn ta, lại nhìn hai tên thần giữ cửa phía sau ta, nói: “Sao lại có hai cái đuôi? Chẳng lẽ tên gia hỏa kia đã biết chuyện cậu có hai người chủ mới nên sợ hãi cậu bắt đầu chạy trốn chứ gì?”
Ta nheo mắt nhìn hắn: “Ý anh là gì?”
Gia hỏa? Chủ? Ba chữ này nghe có vẻ không được tự nhiên.
“Chính là nghĩa đen chứ sao. Tên bí đỏ kia không thể thỏa mãn cậu sao? Vừa ly khai hắn, cậu liền khẩn cấp tìm chủ khác? Hơn nữa lại là hai người, cậu ăn uống cũng tốt thật, không sợ cố quá mà chết sao?”
“. . . . . .”
Ta giận dữ, hai tay ôm chặt lấy cánh trừng mắt nhìn xuống hắn. Nhưng hai tên bảo vệ bên cạnh ta lại dường như chịu không được, muốn thay ta bất bình, nhưng ta lại bảo họ nhịn.
“Cậu cũng thật lợi hại, ngay cả gia tộc Lafite cũng có thể dụ dỗ.”
“Cám ơn đã khích lệ.” Ta ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nguoi-nam-nhan-ta-deu-yeu/2292123/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.