Đinh Thúc Dự đi tới trước Trần Công. ‘’Bẩm đại nhân, ta là thúc của Đinh Hoàn có thể làm chứng cho lời nói của hắn, năm xưa khi chúng ta còn ở Hoan Châu trước khi song thân của tẩu tẩu mất đã gửi một là thư nói về việc nếu sau này có khó khăn có thể quay về và lấy một phần sản nghiệp của gia đình’’
Trần Công vội xuống ngựa “Tiên sinh không cần đa lễ, không phải ta không tin nhưng cái này cần giấy tờ cụ thể không thể vì một là thư mà quyết định được’’
Đối với kẻ sĩ Trần Công thân là võ tướng phải có cách đối xử tương xứng, đây là lễ nghĩa cũng là cách tỏ ra tôn trọng đám văn nhân. Trần Công hiểu rõ tầm quan trọng của người đọc sách, cứ như cách hắn điều hành Nho Quan chẳng hạn nếu không có người đối nội đối ngoại thì Nho Quan đã sớm loạn từ lâu rồi. Mà sĩ diện của kể đọc sách rất cao nếu ngươi đắc tội một người là ngươi đắc tội với cả đám người đấy, để xem sau này có ai bán mạng cho ngươi nữa.
“Trần đại nhân, việc này có gì khó. Ta tin trước khi mất ngoại tổ phụ đã viết di chúc bởi vì có di chúc mới có thể phân chia tài sản để làm sổ sách thống kê trên quan được. Ta đoán giấy tờ đã bị sửa đổi, chỉ cần xem di chúc có phải chữ của ngoại tổ phụ của ta không là có thể tra rõ trắng đen”
Đinh Hoàn nói xen vào, hắn cũng thầm kêu may mắn vì Đinh Thúc Dự đến đúng lúc nhờ thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nghiep/117180/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.