Đinh Điền vừa chạy lên bờ chưa kịp hoàn hồn thì gặp bọn Đinh Hoàn, Nguyễn Bặc đang đứng đợi sẵn.
Điền trợn tròn mắt “Làm sao bọn mày lên đây được’’
‘’Đánh đã nói sau’’ Đinh Hoàn không để cho gã kịp phản ứng đã bước lên một bước.
Nửa ngày sau Đinh Điền ôm cằm ngồi dậy, Nguyễn Bặc không nói gì nhưng trong đáy mắt ánh lên sự cảm thông sâu sắc với y.
‘’Tao vẫn chưa hiểu làm sao bọn mày có thể chạy lên bờ của thôn tao trong khi vẫn có một đám đuổi trâu phía sau’’
‘’Ai bảo mày bọn tao phải từ phía sau đánh bọn mày’’
Đinh Điền chợt hiểu ra, dù sao cha y cũng từng tòng quân, tuy không có công trạng hiển hách nhưng cũng từng là tùy tùng của một vị tướng lĩnh, lúc bình thường vẫn hay kể cho y về việc cầm binh đánh trận.
Bãi chăn trâu này chia là ba vùng riêng biệt vùng cờ lau là phí thôn Cát của bọn hắn có diện tích lớn nhất, tiếp sau đó là thôn Đoài, toàn là cỏ dại um tùm, cuối cùng là nhỏ nhất là thôn Đông toàn đá sỏi. Tuy nói là ba thôn chăn chung nhưng lũ trẻ các thôn lại chia làm các vùng riêng biệt, thông Đông của Đinh Điền yếu thế nên chịu thiệt thòi nhiều nhất.
Ba thôn là ba cạnh của tam giác, bãi lau sậy chính giữa. Sở dĩ bọn Đinh Hoàn có thể đến trước mặt bọn Đinh Điền vì bọn hắn không đi trực tiếp về phía thôn Cát trong bãi chăn trâu mà đi vòn qua hai thôn. Còn đám trâu chỉ để bọn Đinh Điền không dám chạy xuống bãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nghiep/117173/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.