Cửa mở thì có thứ gì đó rơi xuống mặt đất, khoảnh khắc anh ta khom lưng đi nhặt, cô tỉnh dậy.
Ánh sáng tỏ từ ngoài cửa chiếu thẳng vào, đã là ban ngày rồi, cô suy nghĩ. Chưa kịp nghĩ xong, cửa đã bị anh ta đóng lại, ánh sáng bên trong vẫn phát ra từ ngọn đèn màu da cam kia.
Anh ta đưa trà nóng và bánh ngọt đến cho cô. Cô nhớ tới kế hoạch của mình, không khách sáo, ăn như hổ đói, khiến tầm mắt khó hiểu của anh ta nhìn sang đây.
“Đêm qua ngủ không tệ.” Anh ta nhìn khí sắc của cô một cách tỉ mỉ.
Cô uống cạn trà nóng, sau đó lau miệng, hỏi: “Hôm nay phải làm những gì?”
“Chờ.”
“Chờ.” Cô tinh tế nghiền ngẫm chữ này, sau đó ngẩng đầu lên nhìn anh ta, “Có thể ngồi cùng tôi một lát không?”
Anh ta hơi do dự.
“Chỉ một lúc thôi.” Cô năn nỉ anh ta, cơ thể xích qua bên cạnh một chút, để chỗ trống cho anh ta.
Anh ta chậm rãi đi đến tấm trải, ngồi xuống, nhưng duy trì một khoảng cách với cô, bật lửa nằm trong lòng bàn tay, khi mở khi đóng, phát ra tiếng vang đôm đốp.
Cô nhìn tay anh ta chơi với cái bật lửa, “Anh nhất định…đã từng giết người rồi phải không?”
“…”
“Sẽ cảm thấy áy náy chứ?”
“Tôi không nghĩ nhiều như vậy.”
“Anh cũng từng giết phụ nữ và trẻ con?”
Anh ta liếc cô một cái.
Cô cười cười, giải thích, “Trong phim điện ảnh, sát thủ không ra tay với phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngay/1945479/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.