Người đàn ông to lớn vĩ đại, ôm chặt cô gái nhỏ bé trong căn phòng đầy ấm áp.. nhìn cái cách anh yêu thương cô, cảm giác sỏi đá cũng có thể tan chảy trong phút giây hạnh phúc.. mọi đau thương, oán hận tựa bay theo làn sương khói..anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô, ánh mắt âu yếm yêu chiều..
- Lương Minh Phương..anh nhận ra rằng nhớ em chính là sở thích của anh, làm cho em hạnh phúc chính là trách nhiệm của anh, và yêu em chính là cuộc đời của anh...chính vì vậy em liệu mà cư xử sao cho đúng đấy nhá..
Cô mỉm cười vuốt ve sống mũi cao thẳng của anh..
- bộ anh đang dụ dỗ em hay là cảnh cáo em đấy hả?
- thì cứ coi như lời cảnh cáo có được không? Anh một lòng một dạ một tấm chân tình cho em, em mà lén phén với thằng nào là chết với anh đấy..
Cô nhẹ nhàng đặt tay lên ngực anh, giọng nói trầm xuống..
- Đặng Đình Dũng, khoảng thời gian xa anh, em có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi..
Anh cúi xuống nhìn cô.
- em hỏi đi,chỉ cần anh biết, anh sẽ trả lời..
- anh đã hôn ai khác ngoài em chưa?
Anh lắc đầu.
- thậm chí anh còn không thể nhìn được các cô gái khác..
- có bao giờ anh nghĩ sẽ yêu một người để quên em không?
- anh đã thử và đã thất bại..
- anh có yếu sinh lý không Dũng?
Nói đến đây anh phì cười.
- anh có yếu hay không thì em là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngay-yeu/3271319/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.