Màn đêm buông xuống, một ngày với bao cảm xúc trong đầu trôi qua nhẹ nhàng..người ta nói, đêm là lúc cảm xúc thật lên ngôi..cô ngước nhìn lên bầu trời cao, từng cơn gió se lạnh khẽ tung bay mái tóc cô trước ô cửa sổ..cô cười nhạt cho chính cuộc đời mình.. đối với mọi người mà nói, cô chính là niềm ao ước của họ, là thần tượng để ai đó khát khao có được..cô k nhận mình thông minh hơn người, nhưng cô lại rất xinh đẹp, sinh ra đã là quả trứng vàng trong một gia đình giàu có..ấy vậy mà, chỉ tiếc rằng cả bố và mẹ chẳng có một ai có thể hiểu được lòng cô.. miên man trong suy nghĩ, cô chợt nhớ tới Lan, những lúc buồn hay vui cô đều nhớ tới nó, chỉ có nó là hiểu cô đến tận chân tơ, kẽ tóc.. cô rút điện thoại ra gọi cho Lan
- tao buồn quá Lan ơi..
- lại sao rồi?
- thì sang tuần gặp mặt chứ sao..
- nay đã là cuối tuần rồi.
- thế mới nói..
- mày nghĩ kỹ chưa?
- kỹ, kỹ lắm rồi.. đến giờ phút này bỏ cũng chẳng được.. con danh dự hai bên gia đình..
- thôi k dài dòng nữa, tao với mày ra cầu hóng gió đi..
- ừ.. ở nhà tao cho người tới đón rồi đi.
- tao muốn đi bộ.
- mày khùng hả Lan, đoạn đường khá xa..
Cô suy nghĩ một hồi.
- mà thôi cũng được, tao cũng muốn hóng gió.
Cô vội vàng thay một chiếc váy hồng đơn giản, chân đi đôi hài nhẹ nhàng bước xuống tầng 1..
Mẹ cô gọi lại.
- con định đi đâu?
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngay-yeu/28544/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.