Kiều Nhụy Kỳ nên sớm nhận ra, chỉ cần cho Tiêu Đạc một chút không gian, anh có thể nghĩ ra đủ trò để khiến mọi chuyện trở nên phức tạp.
“Đầu em hơi đau, em cần nghỉ ngơi một chút.” Ban đầu, Kiều Nhụy Kỳ nghĩ cơn đau đầu là do bị điện giật, nhưng sau đó mới biết là do khi Thời Triệu chở cô bỏ chạy, đầu cô đã đập vào xe.
Bác sĩ đã xử lý vết thương cho cô, mặc dù không nguy hiểm, nhưng chắc chắn không thoải mái chút nào.
Cô nói cần nghỉ ngơi, Tiêu Đạc lập tức đứng dậy, nâng giường bệnh từ từ về vị trí nằm: “Em ngủ đi, anh sẽ ở đây trông chừng.”
Từ giờ trở đi, anh quyết định không rời mắt khỏi phòng bệnh. Anh còn nhớ lần trước Bảo Hinh nhập viện, có người đã thuê sát thủ đến bệnh viện.
Dù hiện tại chưa có chứng cứ gì chứng minh người thuê sát thủ chính là Thời Triệu, nhưng anh không thể liều lĩnh dù chỉ một chút.
Kiều Nhụy Kỳ thấy anh ngồi bên giường như một ngọn núi lớn, nhẹ nhàng gãi gãi tay anh: “Anh định ở lại đây cả đêm sao?”
“Ừ.” Tiêu Đạc nhìn cô, gật đầu nhẹ nhàng, “Anh đã nói với y tá rồi, tối nay anh sẽ ngủ ở đây.”
“Ồ, vậy cũng được.” Trước mặt Tiêu Tư Dĩnh, Kiều Nhụy Kỳ tỏ ra bình tĩnh, nhưng sau những gì đã xảy ra chiều nay, cô vẫn còn cảm thấy hoang mang.
Có Tiêu Đạc bên cạnh, cô yên tâm hơn rất nhiều.
“Cảm ơn anh.” Kiều Nhụy Kỳ gối đầu lên gối nhìn anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngay-xuan/3738297/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.