Tiêu Đạc thấy tai mình đỏ bừng, không biết là vì nụ hôn của Kiều Nhụy Kỳ hay vì câu “anh trai Đa Đa” vừa rồi.
Kiều Nhụy Kỳ nhìn anh với vẻ hiếu kỳ, đưa tay định chạm vào tai anh, không ngờ Tiêu Đạc nắm chặt tay cô, ôm cô lên đùi mình, rồi cúi xuống hôn cô.
Nụ hôn này vừa sâu lắng vừa mập mờ, Tiêu Đạc hôn rất lâu mới buông cô ra.
Tay Kiều Nhụy Kỳ đặt trên vai anh, hơi thở gấp gáp, khuôn mặt cô vì thiếu oxy trong chốc lát mà đỏ ửng.
Tai Tiêu Đạc không còn đỏ như lúc nãy, Kiều Nhụy Kỳ nâng mắt lên, cuối cùng cũng chạm được vào tai anh.
“Thật mềm.” Kiều Nhụy Kỳ không nhịn được cười, toàn thân Tiêu Đạc có rất nhiều chỗ cứng ngắc, nhưng tai thì lại mềm mại, sờ vào rất dễ chịu.
Tiêu Đạc cũng không tránh tay cô, nhìn cô cười nhẹ nhàng: “Vui không?”
Kiều Nhụy Kỳ liếc anh một cái: “Khá vui.”
Tiêu Đạc đưa tay chạm vào dái tai cô: “Anh thấy tai em cũng mềm mà…”
Anh làm bộ mở miệng muốn cắn, Kiều Nhụy Kỳ vội vàng rút tay ra, nhảy xuống khỏi đùi anh: “Ăn cơm trước đã.”
“Được.” Tiêu Đạc khẽ cong môi, đồng ý rồi cầm đũa bắt đầu ăn.
Tối qua Kiều Nhụy Kỳ tiêu tốn rất nhiều sức lực, giờ cũng cảm thấy đói, chỉ chuyên tâm ăn cơm trong bát. Tiêu Đạc luôn gắp đồ ăn cho cô, bản thân lại không ăn được bao nhiêu.
“Được rồi, anh cũng ăn đi.” Kiều Nhụy Kỳ thấy trong bát mình chất đầy thức ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngay-xuan/3738213/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.