Lúc này trong mắt Kiều Nhụy Kỳ, Tiêu Đạc giống như một chú chó lớn đang vẫy đuôi.
Chú chó lớn muốn mời cô đến nhà chơi.
Kiều Nhụy Kỳ khẽ mỉm cười, giả vờ suy nghĩ trong hai giây: “Được, khi nào thì đi?”
Hôm nay Tiêu Đạc còn có việc, Kiều Nhụy Kỳ cũng phải về khách sạn dọn dẹp một chút, nên đã dời qua ngày khác: “Ngày mai em có thời gian không?”
“Được, vậy chúng ta sẽ liên lạc sau?” Thấy trợ lý Vệ vẫn đứng đằng sau đợi Tiêu Đạc, Kiều Nhụy Kỳ không muốn làm mất thời gian của họ, “Các anh đi làm việc đi.”
Tiêu Đạc gật đầu, không nói gì thêm, anh nhìn theo chiếc xe chở Kiều Nhụy Kỳ rời đi, rồi quay người lên một chiếc xe khác.
Khi đến khách sạn, Kiều Nhụy Kỳ đã gửi một tin nhắn trong nhóm chat gia đình để báo bình an, Kiều Gia Hoà hỏi cô: “Ở khách sạn không có phóng viên chặn chứ?”
Kiều rich: Tạm thời chưa phát hiện, quản lý khách sạn vẫn khá nghiêm ngặt.
Anh họ lớn của Rich: “Đừng chủ quan, bọn truyền thông tự phát thật sự rất khó lường.”
Kiều rich: “Không sao đâu, bên cạnh em còn có hai vệ sĩ, hơn nữa bây giờ chắc họ còn muốn đi phỏng vấn La Đại Minh hơn là em ấy.”
La Đại Minh hiện tại đang rất nổi, ai nói đen đỏ không phải là đỏ?
Anh họ nhỏ của Rich: “Là vệ sĩ do anh trai anh sắp xếp á?”
Anh họ lớn của Rich: “Không phải mà.”
Kiều Nhụy Kỳ: “……”
Không phải, anh họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngay-xuan/3738198/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.