Vậy nhưng, thứ mà Thái Dương biết lại quá ít.
Cứ ngỡ gom rồi vay thêm cho đủ số tiền kia mọi thứ sẽ ổn thỏa, mọi thứ sẽ có thể trở về với đúng những thứ mà cậu đang sống,
Hóa ra, lại không hề đơn giản.
Bệnh tình của mẹ cậu chưa ổn định, chi phí điều trị cho một ngày ở bệnh viện đều là những con số khổng lồ vượt quá sức tưởng tượng của cậu.
Hơn nữa,chỉ mới nghe tin cậu về, không quản mẹ cậu đang còn trong phòng hồi sức. Đã có một nhóm người từ quê lên đòi nợ.
Thái Dương gần như lặng người, không tin nổi. Thu Hà lại chỉ biết nức nở mà trốn sau lưng cậu,
Mẹ cậu vỡ nợ, là bị lừa.
Nửa năm nay ở chợ làm ăn kém hơn, Thu Hà lại cần một khoản tiền không nhỏ để xin việc, nghe lời ngon tiếng ngọt bà liền sa bẫy, mượn nợ rồi cho vay lãi cao hơn. Kẻ kia cầm tiền rồi trốn mất, con số bây giờ đã lên tới gần hai tỷ, người dân ở quê chất phác thật thà, thế nhưng của đau con xót. Vừa nghe tin cậu về đã ùn ùn kéo tới, nửa mặt thì hỏi thăm sức khỏe của bà, nửa mặt thì bóng gió xa xôi.
Mẹ cậu cũng chính vì chuyện này mà cơn đau tim suýt lìa mạng.
Thái Dương phải vịn tay vào ghế mới có thể ngồi xuống... chao đảo...
Như một cái máy rập khuôn mà cảm ơn mà xin lỗi.. tạm cũng trấn an được mấy người làng.
- -----------
Bữa tối hôm ấy, cậu ăn không nổi. Giọng nói như có như không mà trách cứ.
- Thu Hà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngan-sau-tram-ngay-yeu-em/22940/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.