Giữa hè, mặt trời tỏa nắng chói chang trên cao, đất đai bốc hơi, bên trong và bên ngoài Cấp Dương Quan yên lặng như tờ.
Thám báo chạy tới liên tục.
"Đại quân của quân Yến cách chúng ta mười lăm dặm!"
"Đại quân của quân Yến cách chúng ta mười dặm!"
"Đại quân của quân Yến cách chúng ta năm dặm!"
Thoáng chốc sau, cờ của quân Yến xuất hiện ở giữa không trung, sau đó đến binh Yến đông nghìn nghịt trải rộng đến tận chân trời.
Từ Mục Viễn đứng trên tường thành phóng tầm mắt ra xa, năm nay ông ta mới chỉ 56 tuổi mà râu tóc đã bạc trắng, gương mặt khắc khổ tang thương không giống con cháu thế gia sống trong nhung lụa ở kinh thành.
Gia tộc họ Từ dùng võ kiến danh, truyền đến Từ Mục Viễn được tổng cộng mười ba đời.
Tháng trước có thư nhà gửi đến Bắc Cương, dâu trưởng sinh hạ được cháu trai, con trai thứ hai thi đậu tú tài, con trai thứ ba vừa qua được mức cử nhân võ. Ba đứa con trai này của ông tuy không phải là kỳ tài hiếm gặp nhưng cũng không hề ăn chơi trác táng, rất biết bảo vệ gia nghiệp của gia tộc.
Nếu giờ ông ta chết, con trai trưởng ít nhất có thể được truyền lại một chức quan võ tứ phẩm, con trai thứ ba có xuất thân cử nhân võ cũng có thể kiếm về một chức quan võ, con trai thứ hai nếu có thể thi đậu cử nhân văn thì gia môn vẫn có hy vọng tiếp tục hưng thịnh.
Đêm qua Từ Mục Viễn viết di thư sai gia thần gửi về từ Bắc Cương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngan-dam-luu-day/3561759/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.