Trong tiểu viện tĩnh mịch tao nhã của Tống phủ, Tống Phượng Hi và nhóm nha hoàn đang ngồi ở đình hóng gió may vá.
"Đây là áo choàng mà tiểu thư thêu cho thiếu chủ ạ? Đẹp quá!"
"Gần đây thiếu chủ cao lên rất nhanh, áo mới may năm ngoái sang năm sau mặc không vừa nữa rồi."
"Ngoại hình của thiếu chủ cũng ngày càng tuấn lãng, không giống tướng quân hay Lưu lão gia mà giống Lưu đại phu nhân hơn."
Nhóm nha hoàn vừa nói vừa cười, đây đều là những nha hoàn đi theo hầu hạ Tống Phượng Hi từ khi còn nhỏ, Tống Phượng Hi và Lâm thị tới Bắc Cương đoàn tụ cũng dẫn theo toàn bộ nha hoàn và nhũ mẫu đi cùng.
Thường ngày bọn nha hoàn rất thích lén trêu đùa về Lưu Minh Tông, Tống Phượng Hi chỉ mỉm cười ngồi nghe.
Thiếu nữ mười lăm tuổi xinh đẹp như hoa, có lẽ khi còn nhỏ đã phải trải qua nhiều sóng gió nên so với những đứa bé cùng trang lứa, khí chất của Tống Phượng Hi trưởng thành và điềm tĩnh hơn một chút.
"Thiếu chủ tới."
"Thiếu chủ ạ."
Nhóm nha hoàn sôi nổi đứng dậy chào hỏi, sau đó thức thời đồng loạt lui ra.
"Thuộc rồi à?" Tống Phượng Hi đặt bộ đồ đang thêu một nửa trong tay xuống.
Lưu Minh Tông lắp ba lắp bắp, Tống Phượng Hi lắc đầu thở dài, định dạy dỗ đối phương nhưng lại nhớ đến đêm qua huynh trưởng bảo nàng đừng nghiêm khắc quá nên đành từ bỏ.
"Nếu đệ cứ không học vấn không nghề nghiệp như thế, không sợ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngan-dam-luu-day/3561756/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.