Khói báo động không tắt, Thông Thiên Quan không mất.
Đây là ước định giữa Lưu Trạm và mọi người.
Huyện úy huyện Chương Đài là Lý Phúc Điền dẫn theo một ngàn binh lính dưới trướng hành quân suốt đêm, cuối cùng sáng hôm sau cũng đến thôn Thiên Thương, nhìn thấy cột khói vẫn đang thẳng đứng lên trời, cắm xuyên vào mây.
“Viện binh tới rồi! Viện binh tới rồi!” Thôn dân vội vã truyền tin nhau.
Buổi trưa cùng ngày, huyện úy huyện Định Biên là Chu Tử Minh cũng dẫn theo một ngàn binh lính dưới trướng tiến vào địa phận thôn Thiên Thương, nhìn thấy cột khói chưa tắt mà trong lòng thở phào nhẹ nhõm, mình không tới muộn!
Chu Tử Minh đi ngang qua nhà mình cũng không ghé vào mà dẫn theo binh lính chạy thẳng lên núi.
“Con trai ơi, cha con cũng đang ở quan ải!” Mẹ của Chu Tử Minh đuổi theo hô lên, bị vợ của cậu kéo về.
Đến giờ Dậu, ở Thông Thiên Quan vẫn có khói đặc bốc lên nghi ngút.
Thi thể bên dưới tường thành chất ngày càng cao, thấy thứ này chẳng mấy nữa mà dâng đầy lên sát mé tường thành, Tống Phượng Lâm nảy ra một kế, hạ lệnh tưới dầu đốt thi thể.
Lửa lớn cản trở làn sóng công thành của binh Yến, hai bên tiếp tục giằng co bất phân thắng bại.
Thám báo lại truyền tin xuống chân núi, Gia Luật Long Cát tức giận đập bàn, râu ria run bần bật.
Đến giờ này khắc này thì gã buộc phải thừa nhận rằng mình đã quá khinh địch.
Dùng một vạn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngan-dam-luu-day/3561745/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.