Một tháng sau trận chiến ở Cấp Dương Quan, đại tướng quân Chu Thiền cuối cùng cũng triệu tập chư tướng họp bàn.
Từ Mục Viễn và Trương Thái Ninh chạy từ Cấp Dương Quan về đại doanh quân bắc trước một ngày, Lưu Trạm mới được thăng chức, bây giờ cũng là một tướng quân, xét về tình hay về lý hắn đều phải mở tiệc chiêu đãi Trương Thái Ninh và Từ Mục Viễn.
“Điều kiện trong doanh có hạn, mong Từ tướng quân và Trương tướng quân thứ tội, ta xin kính hai vị trước.” Lưu Trạm nâng chén rượu về phía Trương Thái Ninh và Từ Mục Viễn, cung kính uống trước một chén.
Từ Mục Viễn cười nói: “Lưu tướng quân đại nạn không chết, cứu được Duệ Vương cũng tương đương với việc cứu ta, chuyện thứ tội này kia không cần nhắc tới làm gì, vất vả suốt thời gian qua rồi, đêm nay chúng ta không nói tới những chuyện đó nữa.”
“Từ tướng quân nói rất đúng.” Trương Thái Ninh phụ họa.
Trong lòng ông ta có vài phần thưởng thức đồng thời cũng kiêng dè Lưu Trạm, Lưu Trạm từ một huyện úy nhỏ nhoi dưới trướng ông ta bò lên được tới vị trí này, Trương Thái Ninh là người hiểu rõ nhất.
Ông ta nhớ tới lời đánh giá của Triệu Ngọ Quang dành cho Lưu Trạm, người này âm hiểm xảo trá, quỷ kế đa đoan, rất giỏi luồn cúi.
Hiện tại, Trương Thái Ninh cũng hơi tán đồng với điều đó, ngẫm lại thì những chuyện lớn xảy ra ở Bắc Cương dạo này hầu như đều có liên quan đến Lưu Trạm, bây giờ hắn còn trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngan-dam-luu-day/3561742/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.