Về sau Tề Thù bị khui ra là có cuộc sống hỗn loạn, đời tư bê bối, nhưng hiếm thấy hắn vẫn không buông bỏ sự nghiệp, còn giữ được hình tượng hoàn mỹ như cũ.
Chỉ là chẳng bao giờ cười nữa.
Được biết hắn cưới một cô gái theo ý gia đình, ngày sinh đầu lòng cuối cùng cũng chịu nở nụ cười.
Có người đồn nụ cười kia dám chừng cũng không xuất phát từ nội tâm.
Cô vợ này đương nhiên là biết “chuyện xấu” của chồng mình, thế nhưng vẫn giữ được dáng vẻ đoan trang, hào phóng tươi cười – do ranh giới hợp tác giữa bọn họ càng không thể vượt qua.
Hai người tương kính như tân*, kinh tế đều độc lập, vậy nên mưa thuận gió hòa.
(* Tương kính như tân: Vợ chồng tôn trọng nhau, xem nhau như khách.)
【 Mấy năm sau 】
Hôm trước Tề Thù liên lạc với Vương Trích - người nhiều năm không gặp, bọn họ lái xe, cả đường trầm mặc đi đến nơi quen thuộc mà xa lạ trước kia.
Gặp lại Vương Trích, y khoác lên dáng vẻ quần là áo lượt, bề ngoài trông không hề sa sút.
Ước chừng chỉ có Tề Thù, người tương tự với cậu ta mới hiểu được bản chất thật sự của cả hai - bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa.
Bọn họ đi thăm mộ của Chúc Bình Tự.
Không biết qua bao lâu, hai người đã đứng trước mộ Chúc Bình Tự, hình ảnh người đang cười thanh thản trên nền đá cẩm thạch đen tuyền kia là thiếu niên năm ấy.
Xung quanh anh vô cùng yên tĩnh, thậm chí đến cả tiếng gió lùa qua cành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-van-chua-muon/1370972/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.