Tề Thù không biết hai người họ đang thủ thỉ qua lại mấy chuyện thời thuở xưa nào trước mặt mình, thế nên cũng không nói câu nào.
Trời đã vào khuya, bệnh nhân cần phải nghỉ ngơi kỹ lưỡng, Vương Trích và Tề Thù không tiện ở lại, đứng dậy mở cửa ra về.
Chúc Bình Tự nhìn phòng bệnh trống rỗng, trái tim cũng trống rỗng theo.
Hai người Vương Tề bị quấy rầy đến nỗi dọc đường về nhà cũng không còn tâm trạng nói đến chuyện sinh nhật. Bọn họ vốn dĩ đang đón sinh nhật Vương Trích, không ngờ trên đường nhận được điện thoại của bệnh viện, nói là bạn của bọn họ từ quán Bar được đưa vào bệnh viện. Vương Trích mới hậu tri hậu giác nhớ hôm nay cũng là sinh nhật Chúc Bình Tự, trong lòng hổ thẹn, vội lôi kéo Tề Thù đến bệnh viện.
Trong lúc nhất thời hoảng quá lại quên một chuyện, điện thoại từ bệnh viện là gọi cho Tề Thù, Tề Thù và Chúc Bình Tự sao có thể không quen biết được?
Hai người bước chầm chậm dưới ánh đèn đường mờ ảo, Vương Trích nắm chặt tay Tề Thù, cảm nhận được tâm tình hắn hôm nay có hơi nặng nề, mới hỏi: "Sao vậy?"
Tề Thù nhìn về phía trước, "Cậu bạn Chúc Bình Tự kia, có mắc bệnh đau dạ dày sao?"
Vương Trích "A" một tiếng, cho rằng hắn muốn lảng sang chuyện khác. Trong lòng cảm thấy không có gì lạ cả - Tề Thù thật sự có tâm sự muốn giải bày thì cứ nghe theo hắn, nói sang chuyện khác cũng không có gì xấu.
Vì thế ngoan ngoãn đáp lời: "Chuyện này nói ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-van-chua-muon/1370964/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.