Lâm Dĩ Nhiên đến cổng Tây vẫn còn mơ màng, trên đường có người chào cô, cô chỉ lễ phép cười gật đầu, thực tế không phân biệt được ai với ai.
Cô vừa nói với Lý Thiên Đóa là mình ra ngoài một lát, Lý Thiên Đóa lo lắng hỏi: “Cậu như vậy rồi còn đi đâu? Mình đi cùng cậu nha?”
Lâm Dĩ Nhiên lắc đầu, cô cười nói: “Nhà có người đến thăm mình.”
“Ồ, thế thì được.”
Lý Thiên Đóa dặn dò: “Nếu cậu thấy không khỏe thì nhớ đi tiêm nhé, đừng cố chịu đựng.”
“Mình biết rồi.”
Lâm Dĩ Nhiên vuốt má cô ấy, Lý Thiên Đóa lắc lư đầu rồi dán má vào cô, nói: “Thế mình đi nha?”
Lâm Dĩ Nhiên gật đầu, Lý Thiên Đóa vừa đi vừa quay đầu lại nhìn cô.
Khâu Hành đứng bên kia đường, giơ tay vẫy Lâm Dĩ Nhiên.
Lâm Dĩ Nhiên thấy anh, liền bước tới.
Từ xa, Khâu Hành đã thấy sắc mặt nhợt nhạt của Lâm Dĩ Nhiên, chiếc áo sơ mi mỏng manh bị gió thổi phồng lên, trông cô càng gầy gò hơn.
Đường phố đông xe qua lại, Lâm Dĩ Nhiên đứng giữa dải phân cách cây xanh mãi không qua được, cô ôm túi ho vài tiếng, hơi lo lắng, nhón chân vẫy tay với Khâu Hành.
Khâu Hành nhấc cằm, ra hiệu cho cô chú ý xe cộ.
Đợi đến khi Lâm Dĩ Nhiên đi qua, Khâu Hành đón lấy túi của cô, cảm thấy có chút nặng nên liếc nhìn.
“Có cái túi nước nóng.” Lâm Dĩ Nhiên giọng nghẹt mũi nói.
Khâu Hành hỏi cô: “Đói không?”
Lâm Dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-roi-lai-ba-nam/3563326/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.