Chương trước
Chương sau
Nghĩ tới huyết đằng bị hắn thu làm linh sủng, không còn tư tưởng phản bội hắn nữa trong lòng của hắn cũng an tâm nhường nào. Thực lực của huyết đằng cũng không tệ hắn cảm thấy thu nó làm linh sủng cũng không có vấn đề, trước kia hắn còn cảm thấy, dù cho hắn có đánh cấm chế vào trong linh hồn của đối phương cũng chưa thể tin tưởng được. Ngay cả cấm chế chủ tớ trấn áp kia cũng chỉ là mặt ngoài mà thôi, đúng là có thể để cho linh sủng không dám phản bội, nhưng thu phục lại không hề liên quan tới nhau.
Trước đó hắn cũng có thể sử dụng khế ước, thế nhưng nghĩ lại thì ép buộc một gốc huyết đằng nghe theo thì chẳng bằng gieo cấm chế vào người nó. Như thế vừa đỡ tốn một lượt khế ước lại có thể ước thúc đối phương không phản kháng, bất quá bây giờ có hệ thống phụ trợ, hắn cũng không cần lo lắng cho vấn đề này.
Nhìn nhỏ huyết đằng có chút ngu ngốc hắn liền không khỏi lắc đầu, chỉ sợ bây giờ huyết đằng vẫn không hiểu tại sao bản thân đang dần dần cởi bỏ những thành kiến với hắn, và thay thế bằng những luồng cảm xúc tích cực. Trong lòng thầm cười trộm, chỉ sợ không bao lâu nhỏ dây leo này liền hiệu trung với hắn.
“Được rồi, lời ta nói cũng đã nói về phần người nghĩ thế nào ta không can thiệp vào. Nếu ngươi không muốn vào túi linh thú thì có thể ở bên ngoài, hoàn cảnh của Thủy Tiên Cốc tương đối đặc thù, dù ngươi có là thụ yêu cũng có thể cảm ngộ thiên địa trong đây. Lời hắn nói không có nói ngoa, thật sự thì Thủy Tiên Cốc là một nơi cảm ngộ thiên địa rất tốt.
Nhỏ huyết đăng nghe vậy có chút vui mừng, không đi vào bên trong túi linh thú là nó vui rồi. Không ngoài ý muốn, nhỏ huyết đằng lựa chọn tại Thủy Tiên Cốc hấp thu linh khí. Nhất Vô Niệm khẽ gật đầu, thu hồi ánh mắt đối với huyết đằng đang muốn tiếp tục cảm ngộ chợt nhớ ra điều gì.
“Hệ thống, ta muốn đánh dấu tại đây!”
Khẽ nhắm mắt, hắn lập tức câu thông đối với hệ thống.
【Đã xác nhận!】
Hệ thống lập tức lên tiếng đáp lại.
Qua mấy giây, hệ thống lập tức phát ra âm thanh thông báo.
【Chúc mừng túc chủ nhân phẩm bạo phát thu được một môn thần thông “Phân Thân” 】
— QUẢNG CÁO —
“Thần thông ư?” Nhất Vô Niệm hoàn toàn không ngờ tới bản thân lại may mắn như vậy, vừa đánh dấu liền đạt được một môn thần thông. Đồng thời hắn có một loại cảm giác, đó chính là hệ thống có chút không đúng, từ khi nó thăng cấp liền biểu hiện có chút linh tính, sinh động. Cảm giác như là một vật sống, nếu trước đó khi nói chuyện với hắn hệ thống vẫn còn máy móc thì giờ đây, từ lời nói cho tới hành động liền khác biệt.
Có chút không theo khuôn khổ.
Bất quá, những suy nghĩ này cũng chỉ là thoáng qua mà thôi, tâm trí của hắn lúc này đang nhìn chằm chằm vào bảng giao diện hệ thống.
【 Tiểu thần thông – Phân Thân Thuật: Tạo ra một phân thân giống như bản thể, thực lực cùng bản thể không sai biệt lắm(99%). Đặc biệt phân thân cảm ngộ được những điều gì thì bản thể đều có thể nắm giữ được, phân thân nắm giữ tư duy không khác gì bản thể, tuy hai mà một. Bất quá thần thông cũng có một chút hạn chế, đôi khi trong quá trình thi triển thần thông tạo ra phân thân, có thể xảy ra một vài điều ngoài ý muốn( Không có quá nhiều ảnh hưởng).】
“Cái thần thông này đến cũng quá đúng lúc đi!”
Nhất Vô Niệm nghĩ tới điều gì ánh mắt nhìn vào thông tin tiểu thần thông càng thêm rực rỡ, đây quả thật đi ngủ mà gặp chiếu manh.
Thần thông này ngược lại là thứ hắn khá mong chờ!
Thực lực cùng bản thể không sai biệt!
Bản thể nhận được những cảm ngộ thông qua phân thân!
Trong quá trình tạo ra phân thân có vài điều ngoài ý muốn!
Đây là ba điểm mà hắn có thể dễ dàng nhìn ra được, trọng tâm của môn thần thông này. Ư u điểm thần thông này cũng rất rõ ràng, rất mạnh, đặc biệt có thể phụ trợ cho bản thể tu hành nhanh hơn. Về phần nhược điểm khá là mơ hồ, nhưng hệ thống đã nhắc nhở không đáng nhắc tới thì chắc không có vấn đề gì.
— QUẢNG CÁO —
Bất quá để hắn nhức đầu nhất đó chính là, môn thần thông này cũng giống môn thần thông trước đó hắn nhận được, tất cả đều phải từ Nguyên Anh mới có thể lĩnh ngộ được. Hắn có chút không hiểu, Nguyên Anh rốt cuộc có đồ vật gì khác Kim Đan mà phải đợi tới cảnh giới đấy. Thần thông được nhắc tới như những môn thuật pháp đẳng cấp cao, chỉ có ngộ không thể cầu.
Thở dài, Nhất Vô Niệm chỉ có thể cười khổ một câu đồng thời trong lòng cũng vô cùng gấp gáp muốn đột phá Nguyên Anh, nhưng hắn hiểu một điều, dục tốc bất đạt. Không còn gì để xem, rốt cuộc Nhất Vô Niệm yên tĩnh đả tọa cảm ngộ thiên địa bên trong Thủy Tiên Cốc.
Thời gian cứ thế trôi qua…
Thoáng chốc lại qua thêm ba năm nữa, cuộc sống của Nhất Vô Niệm vẫn tẻ nhạt như ngày nào mỗi tội có hệ thống đánh dấu mỗi ngày, bất quá để hắn cóc chút im lặng đó là, vật phẩm đánh dấu ra không phải món nào cũng ngon. Đánh dấu bất kỳ vị trí nào liền dựa vào vận khí, vận khí kém liền đánh dấu ra vật phẩm thấp kém. Chẳng hạn như, có lần hắn dấu tại một tảng đá lớn trong tông môn, hệ thống phán định cho hắn nhận được nhận một viên linh thạch.
Lúc đó, tâm trạng của hắn có chút khó nói thành lời.
Mà rất nhiều nơi khác nhau, chỗ nào trong tông môn hắn cũng đánh dấu một lượt, đương nhiên có một vài nơi là hắn không có đánh dấu, thí dụ như phòng của các vị nữ tiểu bối. Về phần một vài chỗ đặc thù như Tàng Kinh Các, các phòng, đại điện tông môn, động phủ các vị trưởng bối, sư huynh, sư tỷ hắn đều lượn qua một vòng.
Đúng là thu hoạch rất phong phú, bất quá bởi vì lượn qua lượn lại quá nhiều lần cho nên khiến cho ánh mắt của mọi người có chút lạ lạ nhìn hắn. Nhất Vô Niệm trong tầm vài năm trở lại đây điên cuồng đánh dấu, ngay cả mặt mũi cũng không cần, thường xuyên lượn lờ khắp nơi bên trong tông môn.
Cuối cùng tông chủ sư huynh cũng phải ra mặt, hắn mới thôi.
Đương nhiên đánh dấu một chỗ càng nhiều về sau vật phẩm nhận được càng kém, đây là sau bao lần thí nghiệm hắn đã đúc kết ra được điều này.
【 Điểm số đánh dấu: 12 vạn lẻ 6000】
— QUẢNG CÁO —
Nhất Vô Niệm nhìn mục điểm đánh dấu khóe miệng không khỏi vui tươi, trong thời gian này ngoại trừ cảm ngộ thiên địa, củng cố kiến thức về kết anh ra thì hắn liên tục đánh dấu. Từ lúc hệ thống trở lại hắn chưa từng hoa một điểm đánh dấu nào, mục đích chính là chưa cần thiết. Nếu mà có thể tăng lên được ngộ tính thì hắn chắc chắn sẽ ưu tiên vào nó, bất quá hắn biết dù ném có nhiều đi chăng nữa trước mắt cũng là thua lỗ.
Cái hệ thống này quá hố người.
“Bất quá, trong vài năm gần đây hắn thu hoạch cũng rất khá, có một vài vật phẩm đánh dấu ra mang lại giá trị không nhỏ. Có lẽ kết anh cũng không còn xa nữa.”
Nhìn về phía thâm uyên vạn trượng, hắn thầm nói một câu.
Trấn U Minh vẫn yên tĩnh như trước, đây cũng khiến cho hắn bớt lo lắng phần nào đương nhiên hắn không có lười biếng, mỗi ngày đều rất cản thận kiểm tra kỹ càng từng nơi.
“Sư tôn không biết bao giờ mới kết thúc bế quan.”
Ai cũng bận rộn, sư tôn bế quan, Cơ Nguyệt bế quan, con rùa thì đi lịch luyện cùng đồ nhi của hắn. Mấy người quen thuộc bên trong tông môn không nhiều Dương Cơ Nguyệt cũng là một trong số đó, nghe nói nàng bế quan để chuẩn bị cho cuộc tranh tài sắp mở tại Bắc Vực. Đây cũng không phải cuộc tranh tài bình thường, nó có hạn chế, đây là cuộc thi của các nữ tu trong Bắc Vực.
Ba tháng nữa, bảng xếp hạng ngũ đại tiên tử sẽ được khởi tranh, hầu như toàn bộ nữ tu các nơi đều tụ tập. Cơ Nguyệt cũng bởi vì chuyện này mà bế quan tu luyện hơn chục năm nay, hắn ngay cả cơ hội gặp nàng cũng không có.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.