Thời gian trôi qua…
Huyết đằng từ trạng thái tự tin chuyển thành kinh nghi, kinh sợ, cuối cùng là chết lặng.
“Tu sĩ nhân tộc này rốt cuộc là thế nào, rõ ràng mê huyễn đã xâm nhập vào bên trong thể nội hắn, làm sao vẫn đứng yên bất động không có một phản ứng kịch liệt nào?”
Huyết đằng cho rằng lần này nó không mắc sai lầm, dốc toàn bộ lực lượng mê huyễn xâm nhập vào thể nội của đối phương liền có thể dành được thắng lợi. Thế nào mọi chuyện có vẻ không theo như ý muốn của nó, hai lần liên tiếp thất thủ dưới một đối thủ khiến cho huyết đằng không khỏi suy sụp.
Không để cho huyết đằng ngu ngơ thêm nữa, Nhất Vô Niệm chậm rãi mở miệng nói chuyện: “Ngươi là huyết đằng giả mạo đi, cũng không đúng, chẳng lẽ ngươi là họ hàng xa của chủng tộc huyết đằng. Hừm… giả thuyết này có vẻ là một lời giải thích hợp lý.”
Nhất Vô Niệm vừa dứt lời, kim quang từ bên trong thân thể tỏa bức hết mê huyễn của huyết đằng ra khỏi thân thể. Ban đầu hắn cũng chưa nhận ra được, bất quá không hiểu tại sao đám mê huyễn này sau khi xâm nhập vào nội thể hắn thì bắt đầu bị lực lượng liên tục bài xích, do đó mà hắn mới phát hiện ra.
Cũng bởi vì không lý giải được trường hợp này, hắn quy kết cho huyết đằng là đồ giả mạo, không phải huyết đằng chân chính. Lực lượng mê huyễn này mặc dù vô thanh vô thức xâm nhập vào nội thể của hắn, bất quá ngược lại cũng không lợi hại như hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-quet-rac-bat-dau-dieu-thap-tu-hanh/967137/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.