Trên phi thuyền pháp bảo, Dương Cơ Nguyệt hơi khó hiểu hỏi Nhất Vô Niệm, “Sư thúc, chúng ta sao phải trở về gấp như vậy?”
“Đừng hỏi nữa, chúng ta trở về rồi nói tiếp!” Nhất Vô Niệm không định dây dưa vấn đề này, chỉ nhẹ nhàng nói một câu.
Mấy ngày qua, khoảng cách hai người bọn họ cũng có phần được thu hẹp bởi vậy nói chuyện cũng rất tùy ý. Đối với tính cách của Nhất Vô Niệm, Dương Cơ Nguyệt cũng coi như hiểu phần nào, nếu hắn đã nói vậy chắc hẳn có lý do. Hiện tại trở về tông môn cũng không có vấn đề gì, đồ vật nàng cũng đã nhận nơi đây quả thật không có điều gì để nàng lưu luyến.
Ném mấy viên linh thạch lên chỗ trận pháp của phi thuyền, Dương Cơ Nguyệt chuyên tâm khống chế phi thuyền bay về hướng tông môn.
…
Trần phủ, bên trong đại sảnh.
Bên trong đây cũng chỉ còn lại bốn người Trần gia, sau khi hai người Nhất Vô Niệm rời đi Lâm gia cũng không có ở lại. Hiện tại, Lâm gia càng hỏng bét, mặc dù cái chết của Nguyên Diệc không liên quan tới bọn họ, thế nhưng ở trong mắt Nguyên gia đám người Lâm gia đã không thể trở thành bằng hữu được nữa. Nếu như Lâm gia không có Lâm Tuyết Ngọc vậy thì chắc chắn cũng phải ăn thiệt thòi lớn, bất quá hiện tại Nguyên gia cũng coi như cam chịu.
Về phần trong bóng tối có động thủ, chèn ép hay không thì chưa nói trước được.
“Các ngươi cứ làm theo như ta đã nói, được rồi lui hết ra đi!” Trần Lâm nhìn nhi tử Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-quet-rac-bat-dau-dieu-thap-tu-hanh/967042/chuong-75.html