Còn chưa kịp quen thân nhau, cả đám học sinh lớp 10-5 đã bị đưa vào trại tập trung học quân sự.
“Từ từ, danh sách Schindler và Tiếu Ngạo Giang Hồ không cùng một thể loại đâu.” Lớp trưởng Phạm Tiện và Đổng Thiếu Hiệp bàn tán sôi nổi.
Đổng Thiếu Hiệp thở dài một tiếng: “Dù sao đi nữa, không cần biết cậu là thiếu gia hay thiếu hiệp, dựa vào kinh nghiệm của người đi trước, chỉ cần vào Viên Sơn, hơn phân nửa chính là cửu tử nhất sinh, trại tập trung cũng không kém Nazi* tí nào.”
*Nazi: Đức Quốc Xã.
Khâu Minh nhắm mắt lại tựa vào lưng ghế, PSP mới bị thầy giáo thu mất, giờ phút này anh sống không còn luyến tiếc, mà chiến hữu bên cạnh đang nghe MP3 mới ra lò, đầy mặt hờ hững nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Tớ nói này…” Khâu Minh túm túm tay áo cậu.
Giang Vãn nghiêng đầu nhìn anh, bỏ một bên tai nghe xuống.
Khâu Minh hơi thấp thỏm: “Tớ ngồi không nhàm chán quá, cậu có thể suy xét cho tớ mượn một bên tai nghe không?”
Giang Vãn do dự nhưng vẫn đưa tai nghe bên phải cho anh.
Khâu Minh vừa nhét vào tai, suýt nữa đã hôn mê, giọng chuẩn London rung động tới màng nhĩ hơi đau.
“Cậu đang nghe tiếng Anh?” Khâu Minh nhìn Giang Vãn với vẻ mặt như nhìn Godzilla.
Giang Vãn không đổi sắc mặt: “Cậu không muốn nghe thì trả lại cho tôi.”
“Tớ cứ tưởng cậu đang nghe nhạc, nhưng tiếng Anh cũng tốt.” Khâu Minh cười cười, vỗ vỗ vai cậu.
Giang Vãn tránh móng vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-ay/2465024/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.