21:00 ngày 22 tháng 4 năm 06, căn cứ học thực hành nông nghiệp Tân sơn thành phố B, trong một phòng ngủ của nam sinh lớp năm.
“9 giờ đã tắt đèn, có để người sống không vậy?” Đổng Hiệp oán giận.
Giang Vãn nằm trên giường, trên trần nhà có vầng sáng màu trắng, không thể phân rõ là đèn đường hay ánh trăng rọi vào.
Học nông nghiệp được ba ngày, Diêm vương đã hoàn toàn quy định rằng mọi người phải tự coi mình như nông dân nơi này, không được đọc sách, chơi game, đánh bài các thứ, vì thế một đám thiếu niên thừa hormone đành phải ngày ngày cuốc đất, tán gẫu giống như mọi người.
“Tao nói này, bây giờ đúng lúc có thể tổ chức hội nằm nói, hay là chúng ta tùy tiện buôn chuyện gì đó đi?” Phạm Kiến đề nghị.
Trong lòng Khâu Minh kêu to không tốt, dựa vào trạng thái gần đây của Phạm Kiến, chỉ sợ đêm nay không ai được ngủ.
Ngay lúc anh đang thấp thỏm, Giang Vãn đột nhiên mở miệng: “Thực ra…”
“Thực ra làm sao?” Phạm Kiến khẩn trương hỏi.
“Tôi biết chuyện này mấy ngày rồi, nhưng vẫn đang nghĩ xem nên nói với cậu thế nào.” Giang Vãn khó có lúc do dự.
Khâu Minh ngủ cùng tấm phản với cậu, đúng lúc nằm đối đầu, lập tức ngồi dậy thò lại gần: “Nói thẳng đi, làm người ta tò mò chết.”
“Ừm, mọi người đều biết trước kia tôi học cấp hai trường này rồi nhỉ?” Giang Vãn vẫn chậm chạp sắp xếp lời nói.
Phạm Kiến rất sốt ruột: “Bọn con đều biết cả rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-ay/2465007/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.