🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thích một người là cảm giác như thế nào?

Vấn đề này Diêm Hàn vẫn không thể dùng lời nói để hình dung, hay là trả lời.

Sau khi thi đại học, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, thoát khỏi mọi gông cùm xiềng xích của hệ thống, Diêm Hàn bắt đầu ngẫm lại cuộc đời.

Cậu vốn cũng không phải kiểu thích học hành gì, nhưng trời xui đất khiến khổ học ba năm, thành tích thi đại học vượt qua đại đa số học sinh cả thành phố, cả tỉnh, thậm chí là cả nước, thành học sinh các đại học danh giá tranh nhau rước về...

Nhưng như vậy đại ca có chút mê man, về chuyên ngành, đi học đại học nào, cũng như tương lai cậu phải làm nghề gì.

Thành tích thi đại học của cậu không những có thể đậu Đại học X, mà toàn bộ đại học công tư trong nước đều mặc cho cậu chọn, cho nên không cần biết lúc trước Lâm Kiến Lộc có giải thoát cho cậu hay không, lúc này cậu có vào Đại học X hay không đều không sao cả.

Mà bản thân Diêm Hàn cũng không có khái niệm gì với đại học.

Tuy rằng bây giờ cậu học giỏi, nhưng chuyện từng bỏ học ảnh hưởng cậu rất sâu, thế cho nên trước nay cậu đều không trông mong mình có thể học cao lên.

Trên thực tế không chỉ việc học đại học nào, học chuyên ngành gì là cảm thấy mơ màng, cả cuộc sống của Diêm Hàn đều như không có trọng tâm.

—— Dù có học đại học, vậy sau này cậu làm nghề gì đây? Cứ như vậy mà học tiếp sao? Cậu thật sự thích học sao?

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-ay-toi-mang-do-nu-di-hoc/992875/chuong-162.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ba Năm Ấy Tôi Mang Đồ Nữ Đi Học
Chương 162: Phiên ngoại 3-1
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.