"Sao tự nhiên lại muốn chuyển trường?" Diêm Hàn hỏi.
Thật ra cậu muốn hỏi vì sao phải tới nói cho cậu một tiếng cơ, hình như bọn họ cũng không thân đến vậy, thậm chí còn chưa đến mức bạn học bình thường.
Nhưng cậu thấy người ta sắp phải đi rồi, hỏi như vậy thì lạnh lùng quá, vì thế đành nhịn xuống, khô khan mà nhìn cậu ta, chờ cậu ta nói.
Nhưng mà có vẻ Ngụy Ninh Hâm nhìn thấu cậu rồi, nói "Tôi với cậu không có phương thức liên hệ nào cả, cậu còn chẳng thèm thêm WeChat của tôi, không tới tìm thì nói với cậu bằng gì đây."
Diêm Hàn "..."
Nói đến đây Ngụy Ninh Hâm lại giận "Cậu có biết bao nhiêu người đến cửa xin WeChat của tôi còn không có không, cậu là đặc biệt rồi đấy."
"..."
Diêm Hàn tiếp tục trầm mặc.
Ngụy Ninh Hâm nói tiếp "Thật ra cũng không có gì, tôi vốn là học sinh thể dục, tuy Lộc Trạch là trường giỏi, nhưng thể dục thể thao ở đây không có con đường nào đẹp cả, ở lại cũng như không."
Diêm Hàn "À."
"Đương nhiên, còn có một chút là vì ở đây tôi bị thất tình, phải rời khỏi đây tìm chỗ chữa lành vết thương thôi."
"... Anh bạn, cậu phải kiên cường lên." Đột nhiên nhớ ra khoảng thời gian trước Ngụy Ninh Hâm bị Cung Ngọc Tuyết làm cho suy sụp không ít, Diêm Hàn an ủi cậu ta một chút "Con người mà, quan trọng nhất chính là cầm lên được phải thả xuống được, huống chi là chuyện tình cảm, không sao đâu."
Ngụy Ninh Hâm kỳ quái nhìn cậu "... Tôi không sao, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-ay-toi-mang-do-nu-di-hoc/992853/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.