Nếu Diêm Hàn cho người ta cảm giác ương ngạnh mang theo chút tàn nhẫn, thì Lâm Kiến Lộc tự mang khí tràng chính là loại lực lượng yên lặng tuyệt đối.
Nơi hắn xuất hiện như hình thành một khoảng không vô hình, lúc hắn có mặt người kiêu ngạo cũng không tự chủ được mà thu hồi càn rỡ...
Diêm Hàn trước kia cũng cảm thấy thật thần kỳ, thậm chí lúc trở thành bạn cùng bàn còn nghiên cứu thử, sau lại cảm thấy đây chính là khí chất trong truyền thuyết.
—— Rất ít người có thể nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc không biểu tình của Lâm Kiến Lộc xong còn có thể thờ ơ, tựa như tên cao to vừa mới xông tới vậy, gã do dự xong thì thoáng bình tĩnh lại, không còn sự tàn nhẫn cùng mạnh mẽ như vừa rồi nữa, lúc này bình rượu vỡ trong tay gã thế nào cũng không đập xuống được, dù sao thì một bình này nện xuống, có lẽ phải ra mạng người rồi...
Chẳng qua không nện xuống thì không nện xuống, mấy người đối diện không có ý định bắt tay giảng hòa.
Mấy tên cao to cùng với mấy người đàn ông mang quần da bó sát vây thành một vòng tròn, dường như là bao quanh Diêm Hàn cùng Lâm Kiến Lộc, lại một chốc không dám tiến lên, cũng không biết phải làm gì tiếp.
Nhưng bị bao vây Diêm Hàn không để bụng, Lâm Kiến Lộc trông cũng rất bình tĩnh.
Dưới ánh nhìn của mọi người, Lâm Kiến Lộc dứt khoát buông cánh tay, xoay người hỏi Diêm Hàn "Cậu không sao chứ? Có bị thương không?"
"Không sao... Tôi vẫn ổn..." Diêm Hàn ngơ ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-ay-toi-mang-do-nu-di-hoc/992783/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.