"Không được, cứu mạng với, há há há há! Quai hàm đau quá!" Ở trong tiếng cười to không ngừng của Tô Lâm Bồi cùng một nam sinh khác, Lâm Kiến Lộc không thể không giã cho thầy Hách sắp thành gà ngu trên người mình một cái mới có thể thoát thân.
Diêm Hàn lúc này cũng đóng camera rồi cười rộ lên.
Không thể trách cậu không đứng đắn, thật sự là Lâm Kiến Lộc mang váy... Cái tạo hình này thật sự con mẹ nó quá hài!
Lâm Kiến Lộc quá cao, bộ của Diêm Hàn đã là hàng đặc biệt rồi, càng khỏi nói đến hắn, muốn tìm một bộ đồng phục nữ cho hắn mang hầu như là không thực tế.
Bất quá cũng may áp đồng phục nam nữ không khác biệt lắm, đều là kiểu tây trang, không nhìn kỹ sẽ nhìn không ra chỗ khác.
Nói như vậy chỉ cần hắn mang váy vào, thoáng nhìn liền có thể đánh tráo.
Còn cái váy kia... Vẫn là nhờ Diêm Hàn hữu nghị cho hắn mượn.
Bởi vì chân đối phương thật sự quá dài, cho dù là váy của cậu, không kéo tới eo cũng không che được đầu gối, lúc ngồi xổm trong gian phòng vệ sinh còn không nhìn thấy, lúc này trông có vẻ...
Chỉ che được nửa đùi, phần chân còn lại hoàn toàn thừa ra bên ngoài, tuy rằng bên trong cũng mang quần màu đen, còn không phải quần leggings mà là quần thể thao rộng thùng thình, nhưng chân Lâm Kiến Lộc thon dài, hoàn toàn nhìn không ra khác biệt, cách xa xa nhìn chỉ giống hạc trắng cao quý, thế mà có vài phần gợi cảm.
Mà trong tiếng cười không dứt nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-ay-toi-mang-do-nu-di-hoc/992759/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.