Ban đêm nặng nề, bóng trăng chiếu ngược dưới nước.
Dưới chân Diêm Hàn là con đường nhỏ thẳng tắp, bằng phẳng.
Cây xanh hai bên đường còn chưa kịp mọc lá mới, chạc cây ở trong bóng đêm giương nanh múa vuốt, vươn ra giữa đường, nhìn nhìn, phía trước là một mảnh bế tắc hoang vu.
Lúc này trên con đường nhỏ yên tĩnh chỉ có tiếng bước chân của một mình Diêm Hàn.
Trực tiếp đi từ cửa sau khu dạy học ra, rồi chạy trên con đường này, cậu nhanh chóng di chuyển về phía trước.
Cuối con đường có một cánh cửa nhỏ, ngoài cửa chính là một con hẻm nhỏ ít người lui tới.
Hẻm nhỏ rắc rối phức tạp, rách nát xấu xí, giống như mối quan hệ giữa bóng và sáng, đây chính là một mặt âm u của thành phố ngăn nắp.
Mà Vu Tĩnh chính là dẫn nhóm Tần Tư Du đi vào đó.
Nhà Tần Tư Du cũng ở địa phương khác, cuối tuần này nhỏ không về nhà.
Nhỏ là trên đường về ký túc xá với bạn cùng phòng thì bị Vu Tĩnh tóm lại, liên lụy đến bạn cùng phòng của nhỏ cũng bị bắt đi theo.
Vốn dĩ học sinh tan học trên đường rất nhiều, đám người Vu Tĩnh cũng không dám trắng trợn táo bạo như vậy.
Nhưng hỏng nhất chính là hôm nay năm nhất tan học đầu tiên, một bộ phận lớn lại trực tiếp về nhà.
Những người còn trên đường cũng không hiểu vì sao, mà dù có hiểu cũng không ai dám quản.
May mà Ôn Giác Vinh cũng tính là đầu óc nhanh nhạy, còn biết chạy về tìm cậu...
Nghĩ đến đây, Diêm Hàn không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-ay-toi-mang-do-nu-di-hoc/992743/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.