“Đội trưởng… Dự án kia.” Tô Dịch cầm theo hợp đồng dự án trị giá bốn trăm vạn trong tay.
Trần lập cười một chút, hắn là người làm việc chuyên nghiệp, mới vừa rồi phải ngồi đợi trong phòng làm việc đợi qua năm phút đồng hồ đã muốn bỏ đi, nếu không phải thấy tên của Tô Dịch hắn cũng không lưu lại.
Trần Lập ôn nhu nói:
“Đàn em của tôi phụ trách dự án, tôi có thể nào không tiếp nhận chứ?”
Tô Dịch thở phào một hơi, thì ra thế giới này vẫn còn sự ấm áp.
Giám đốc vừa nhìn thấy đội trưởng Trần và Tô Dịch cùng nhau đi ra khỏi phòng làm việc, cả mặt lập tức tươi cười chào hỏi Trần Lập:
“Ông Trần, ông thấy dự án này…”
“A! Anh Tô đã trình bày cụ thể với tôi, tôi rất hài lòng, tuần sau sẽ kí hợp đồng.”
“Tốt quá tốt quá.”
“Còn nữa, tôi định mời anh Tô đến công ti chúng tôi trao đổi một chút, có thể mời qua một ngày không?”
Giám đốc gật đầu như giã tỏi, nháy mắt ra hiệu Tô Dịch tiếp đãi chu đáo.
Trần Lập hai ba câu đã lừa gạt giám đốc để cho y tan ca sớm, Tô Dịch thấy vậy cảm giác tội lỗi chẳng biết ở đâu trào ra không dám ngẩng đầu.
Trần Lập đưa Tô Dịch ra bãi gởi xe, bởi cái mông đau đớn nên Tô Dịch đi cực chậm, nhưng Trần Lập cái gì cũng không hỏi, lại còn kiên nhẫn đi từng bước chậm rãi.
Mặc kệ Tô Dịch nói không cần phiền toái, nhưng Trần Lập vẫn muốn đi đến chỗ Tô Dịch ở một lần.
“Coi như thuận đường đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-muoi-tuoi-suy-nhan/1303666/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.