Trương Siêu đã sớm điều tra về Tô Dịch, từ những chuyện nhỏ như nhóm máu, sinh nhật, tè dầm bao nhiêu lần, cho đến lớn lên y tốt nghiệp loại gì, làm qua bao nhiêu công ti tài liệu lớn nhỏ gì đều có đủ cả, đương nhiên kể cả công việc hiện tại.
Đoạn đường tài xế đem Tô Dịch về tiểu khu xx, vừa đến phòng bảo vệ dưới lầu, liền thấy cả một đống người, Trương Siêu có chút nghi hoặc, vốn nghĩ thả Tô Dịch xuống rồi cho xe đi, nhưng nghĩ đến Quí Luân vẫn còn có hứng thú với y, một nửa tò mò một nửa sợ có chuyện không may, đem Tô Dịch đang bị gói trong khăn trải giường kéo xuống xe, đem y đến tận cửa phòng trên lầu ba.
Tô Dịch đau muốn chết nhưng thà chết cũng không cho Trương Siêu bế y, cẩn cẩn thận thận bò lên cầu thang tầng ba, kết quả nhìn thấy toàn bộ hàng xóm trước nay y không thường liên lạc đều túm tụm hết ngoài cửa phòng hắn.
Mọi người thần sắc quái dì nhìn Tô Dịch chỉ bọc có một cái khăn trải giường trên người, cùng một gã cao lớn bộ lệ tàn nhẫn chắc chắn là xã hội đen Hắc Siêu, hàng xóm y thấy Tô Dịch cũng im lặng như tờ chăm chú nhìn y không nói chuyện, cuối cùng khi Tô Dịch định mở cửa, một vị phu nhân nhỏ nhắn xinh xắn tình cách nói:
“Đợi chút đợi chút! Đợi chút đợi chút! Anh Tô cuối cùng cũng đã về rồi! Mau gọi cảnh sát nói nhà cậu bị trộm đi!”
Tô Dịch trợn to hai mắt, siết chặt khăn trải giường đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-muoi-tuoi-suy-nhan/1303664/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.