Editor: Esley
Mưa dầm đầu mùa khiến bầu trời trở nên có chút mông lung mịt mờ.
Niên Niệm Thi từ trong cung trở về, Cẩm Y đã cầm dù ra đón nàng.
"Cô gia cùng Thái tử tới. Do Nhị thiếu gia mời về, hôm nay có thể sẽ ngủ lại.'' Đợi Niên Niệm Thi vào cửa, Cẩm Y áp vào tai nàng nói.
Niên Niệm Thi gật đầu một cái, từ cổng bỗng có một nữ tử áo đỏ bảo nàng: "Niệm Thi tỷ tỷ!"
Hóa ra là Cận Khuynh Thấm đã lâu không gặp, Niên Niệm Thi ra hiệu hạ nhân lui xuống tự mình tiến lên, kỳ quái nói: ''Ngọn gió nào thổi ngươi tới đây?''
''Chỉ đột nhiên nhớ ngươi, cho nên mới tìm ngươi chơi, xem xem tình hình gần đây của ngươi như thế nào?'' Cận Khuynh Thấm nói chuyện, lại chăm chú nhìn vào bên trong, không giấu được tâm tư.
Niên Niệm Thi thấy nàng như vậy, cũng thuận nước đẩy thuyền: ''Tới sớm không bằng đúng dịp, Kiến Dực với Thái tử cũng đang ở bên trong, mấy người chúng ta đã lâu chưa họp mặt.''
"Nàng quả nhiên ở chỗ này a..." Đáy mắt Cận Khuynh Thấm không che giấu được thất lạc, Niên Niệm Thi nhìn cũng có chút không biết làm sao an ủi, chỉ mang theo nàng đi vào trong.
Đến cổng một gian sương phòng, Niên Niệm Thi đã ngừng bước chân lại: ''Bọn họ ở bên trong, ta hơi mệt nên không vào, các ngươi chơi vui vẻ, thay ta vấn an họ.''
"Ngươi không nhìn tới nhìn nàng a?" Cận Khuynh Thấm hỏi, "Các ngươi đã rất lâu rồi không gặp nhau..."
Tí tách tí tách...
Mưa mỗi lúc một lớn, theo Niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-muoi-sau-ke-huu-the/1363244/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.