Hắn vừa mở cửa bước ra ngoài lại đụng mặt một người thân hình cao to tay cầm túi rau quả, Mã Khê nghỉ hoặc trợn tròn mắt nhìn Đoàn Phi, sớm như vậy tại sao Đoàn bổ đầu lại từ trong nhà Từ đại ca đi ra? Mặt mài còn hớn hở lạ thường, là có chuyện gì đã xảy ra?
Mã Khê nhìn Đoàn Phi hỏi:
"Đoàn bổ đầu, sớm như vậy sao lại..."
Mã Khê nói chưa hết câu, Đoàn Phi dường như hiểu được khúc mắc trong lòng ông, hắn mỉm cười xua tay.
“Chỉ là tối qua ta đến Từ gia ngủ ngờ, không có sự tình gì đáng lưu tâm... Mã bổ đầu mới sáng sớm đã tới, là gặp nhạc phụ đại nhân sao?"
“Ngủ nhờ?... Nhạc phụ?... Chẳng hay, tại sao ngươi lại đến Từ gia ngủ nhờ, Đoàn phủ không có chỗ cho ngươi ngủ sao?... Còn có, trong Từ gia ai là nhạc phụ của Đoàn bổ đầu đây?" Mã Khê nhíu mày hỏi.
Đoàn Phi gãy gãy đầu sau đó nghiêm túc đứng thẳng người, trịnh trọng nói:
“Thật ra cũng không hẳn là ngủ nhờ, cái đó rất khó nói... Tóm lại, ba ngày sau là lễ thành thân của ta cùng Từ Liên, tất nhiên Từ bá bá là nhạc phụ đại nhân của ta rồi, trước sau gì cũng gọi vậy thì gọi luôn cho thân mật. Đến lúc đó Mã bổ đầu nhớ đến tham gia chung vui cùng chúng ta đó."
Tuy Mã Khê đã không còn là bộ đầu của huyện đường nữa, nhưng tất cả người trong Hoàng Mai trấn đều quen miệng nên cứ gọi ông là Mã bổ đầu, cũng là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-moi-lam-the-tu-cua-ta-nhe/2645262/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.