Phong Bạch Ngôn trở về nhà mẹ lúc 5 giờ chiều, anh còn phải làm xong mọi việc để bù vào hai ngày nghỉ rồi mới yên tâm “đi chơi”.
Vừa vào đến cổng, một vòng ôm có khuynh hướng khá “bạo lực” đã nhắm thẳng cổ anh mà lao đến. Nhưng anh lại không có khả năng tránh được “cái ôm trìu mến” này, mặt lạnh để yên cho mẹ anh “bẻ cổ” mình.
“Con trai, cũng hai năm rồi con mới thèm về nhà à?”
“Con bận.” Anh nhàn nhạt nói, tay xách mấy cái túi trông khá cồng kềnh, hình như còn đặc biệt nặng. Thư kí Hạ sao có thể vác nổi mấy thứ này nhỉ? Trong đầu anh chợt hiện ra bóng hình “ai đó”.
“Bây giờ mới nhớ ra cái nhà này cơ đấy?” Ba anh bước đến, giọng mỉa mai con trai, nhưng lại lấy túi xách vào hộ anh.
“Con về rồi.” Anh nói.
“Được rồi, ông mau mau vào dọn cơm ra bàn, hai mẹ con chúng tôi còn phải hàn huyên đôi chút.” Bà Phong giở giọng ra lệnh chồng.
“Tại sao tôi phải làm chứ? Có thằng con trai để làm cảnh à?” Ông Phong nói.
“Ông có làm hay không? Hay nhịn cơm đây?” Bà Phong làm bộ hung tợn trừng mắt, khiến ông Phong cũng phải bất đấc dĩ gật đầu. Ai bảo bà từng là cựu quán quân giải võ Teakwondo quốc gia…
“Rồi, ngồi xuống. Con trai, đến khi nào mẹ mới được gặp con dâu?” Bà kéo anh ngồi xuống ghế sofa ngoài phòng khách.
“Con chưa biết.” Anh đáp, mặt không biểu lộ cảm xúc gì.
“Đã gần 30 rồi mà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-moi-cua-sep/2350853/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.