Bạch Ngôn không quan tâm, tiếp tục bước đi, còn Nguyệt Lam lại là người quay đầu lại.
“Có người gọi anh kìa sếp.” Cô ra hiệu cho anh.
“Kệ đi.” Anh nói, nắm cổ tay cô đi thẳng.
“A! Chờ đã!” Cô gái kia chạy đến chặn đường hai người.
Một cô gái trẻ, hình như mới là sinh viên đại học với cách ăn mặc khá táo bạo: tóc nhuộm màu neon, mặc bikini hai mảnh thiết kế hình tam giác đủ để “che những thứ cần che”, tay làm móng gắn đủ thứ hình dán linh tinh nhiều màu, trang điểm cũng có phần “hơi quá tay” khiến khuôn mặt cô gái trông hơi “không thật”.
Nguyệt Lam nhìn cô gái đó mà thấy bản thân hình như đã già rồi, cả cuộc đời cô chưa bao giờ “bắt kịp thời đại” cả.
“Cô là ai?” Anh lạnh lùng nhìn cô gái đó.
“Anh không phải người ở đây đúng không?” Vừa nói vừa như vô tình lướt mắt qua Nguyệt Lam đứng bên cạnh anh. “Cháu chào cô.”
Hạ Nguyệt Lam bất ngờ bị gọi “cô” làm cô nghi ngờ bản thân hóa ra trông già đến thế cơ à?
“Cô muốn gì?” Anh nắm cổ tay cô chặt hơn, rõ là đang mất kiên nhẫn.
Cô trấn an bằng cách vỗ vỗ nhẹ vài cái vào mu bàn tay anh. Mấy trường hợp như cô bé này cô không phải chưa từng gặp qua, không nói gì và mỉm cười chính là giải pháp tốt nhất.
“Em muốn xin số điện thoại của anh đó.” Cô nàng giở giọng ngọt ngào nói.
Anh nhíu mày, trong mắt anh cô ta chả khác nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-moi-cua-sep/2350837/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.