“Hai người hàn huyên xong chưa?” Anh đã đứng ở ngoài cửa phòng từ bao giờ, khoanh tay nhìn hai người trong phòng. “Đi ăn cơm thôi.”
“Được rồi. Ta đi trước để kiểm tra, hai con cứ thong thả.” Bà Phong đi ra khỏi phòng, lúc đi ngang qua anh còn không quên vỗ vai con trai, tỏ ý: “Ta trông cậy ở con.”
“Tôi cũng đi ngay đây.” Cô đứng dậy. Chẳng biết anh đã nghe được cái gì rồi nữa.
“Vừa nãy hai người nói về tôi?” Anh hỏi cô trên đường tới phòng ăn.
Bước trên hành lang dài không bóng người, chỉ có hai người vai kề vai đi với nhau, cô cũng không có chỗ nào để trốn đi, nên đành miễn cưỡng cười cười:
“Sao anh biết hay vậy?”
“Tôi đoán thế.” Anh trả lời dửng dưng. “Có gì mờ ám à?”
Cô nghĩ anh hình như chưa có biết nội dung cuộc trò chuyện là gì đâu. Tốt nhất vẫn là nên giấu kín đi thì hơn.
“Không có gì. Mẹ anh hỏi tôi nghĩ anh như thế nào.” Cô cũng nói đúng một phần đó thôi.
“Cô trả lời thế nào?” Anh cũng tò mò.
“Tất nhiên là anh đẹp trai, hào phóng, tài giỏi rồi.” Cô cười khúc khích. “À…còn có…rất thất thường.”
“Tôi thất thường?” Nghe vế trước còn được, vế sau hình như có gì đó không đúng.
“Haha…đùa thôi. Anh là người đàn ông hoàng kim ai cũng muốn gả, còn tài năng của anh thì khỏi bàn rồi.” Cô nghĩ đến hàng dài mấy cô tiểu thư, người mẫu, ca sĩ,…thi nhau điên cuồng vì anh là đã đủ biết.
Anh còn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-moi-cua-sep/2350814/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.