“Chết tiệt!” Anh thầm rủa. Lửa giận mới nguôi được một nửa đã vội bùng lên.
Hóa ra cô xin về sớm là để đi hẹn hò với tên khác.
“Hả? Anh vừa nói gì?” Có phải cô ta nghe lầm không? Người đàn ông lạnh lùng chín chắn như vậy lại tự dưng nổi cáu?
“Không. Chúng ta không còn gì để nói nữa. Tôi sẽ gọi xe chở cô về tận nhà. Tạm biệt.” Anh nói qua loa với cô ta rồi đi khuất.
“Ơ…nhưng mà…” Cô ta ngơ ngác nhìn anh rảo bước ra khỏi nhà hàng. Là ai? Ai có thể phá hỏng buổi coi mắt cô ta chứ? Anh ta đột nhiên bỏ đi như thế hẳn phải là vì một người khác.
Hừ! Dám để cô leo cây, Cố Thanh Hà cô ta chưa từng cảm thấy mất mặt như bây giờ.
“Phong Bạch Ngôn! Anh cứ chờ đó…tôi sẽ bắt anh phải quỳ xuống nhận tội với bổn tiểu thư!” Ánh mắt thùy mị dần trở nên hung ác, cô ta cầm túi xách bám theo anh.
\_\_\_\_\_\_
“Thư kí Hạ, cô đang ở đâu?” Anh dùng giọng bình tĩnh nói vào điện thoại.
“Tôi đang ở nhà? Sếp có giao phó gì không ạ?”
Cô cả gan nói dối trắng trợn như vậy! Anh hầm hầm bước vào nhà hàng, mở toang cánh cửa tầng ba, thu hút mọi sự chú ý của khách hàng, bao gồm cả cô.
Anh, với khuôn mặt lạnh đến thấu xương, sải bước đến trước mặt cô.
“Ý cô là sao khi nói cô đang ở nhà?” Điện thoại áp lên tai, anh nhìn xuống cô.
“Sếp? Tôi tưởng anh đang coi mắt?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-moi-cua-sep/2350806/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.