Hạ Nguyệt Lam bừng tỉnh.
“Bây giờ là mấy giờ rồi?” Cô hốt hoảng xuống giường, mở cánh cửa ngăn cách hai phòng rồi ra ngoài.
“Em dậy rồi à?” Anh ngước lên nhìn cô.
“Sếp, bây giờ là mấy giờ?” Không cần hỏi cũng biết, trời đã nhá nhem tối, hẳn là nhân viên công ty đã về hết sạch. Cô vậy mà ngủ thẳng từ trưa tới tối? Còn công việc thì sao?
“Khoảng 7 giờ.” Anh đáp. “Đợi tôi một lúc, tôi chở em đi ăn tối rồi về.”
“Công việc! Tôi còn nhiều việc chưa làm!” Cô vội vàng xỏ đôi cao gót vào chân, dùng tay chải lại mái tóc rối như một đống bông tơ lộn xộn, cũng chả cần biết để ý xem đang đứng ngay trong tầm mắt của anh.
“Em vội cái gì? Tôi đã thu xếp hết rồi. Cứ yên tâm nghỉ đi.” Anh nhàn nhã nói, tay cầm bút khoanh vài cái vào tờ giấy.
“Nhưng còn mấy cuộc đàm phán với đối tác và vài cuộc họp tôi đã sắp xếp cho anh thì sao?” Cô nhớ là mấy cuộc họp đó phải có mặt cô mà.
“Không sao. Tạm thời dời sang ngày khác đi.” Anh tiếp. “Trong ba ngày này em cứ nghỉ đi.”
“Không cần đâu. Tôi không muốn ảnh hưởng tới công việc. Vả lại…tôi cũng đã đỡ hơn rồi.” Thường cô chỉ đau vào những ngày đầu, mấy hôm sau thì không có trở ngại gì lớn. “Mà khoan…sổ tay của tôi đâu?” Cô mò mẫm trong túi. Mất rồi! Cuốn sổ kế hoạch của cô mất rồi!
“Em đang nói cái này à?” Anh giơ một cuốn sổ tay nhỏ nhắn màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-moi-cua-sep/2350782/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.