“Không phải, bây giờ tôi đã biết vị trí của Lục Nghiên Tịch rồi.”
“Không cần tìm nữa.”
Tư Bác Văn vừa nói ra câu này, Lăng Thiệu Huy cũng không khỏi sững sờ tại chỗ, không biết phải làm sao.
“Đã, đã tìm được vị trí của cô Lục rồi sao?”
Lăng Thiệu Huy nhìn Tư Bác Văn, không tài nào tin nổi.
Không phải vừa rồi vẫn còn bảo anh ta đi tìm sao? Sao chỉ mới qua có mấy phút thôi mà đã tìm được rồi chứ?
Thoáng chốc Lăng Thiệu Huy thấy hơi khó hiểu, đã xảy ra chuyện gì vậy.
Tư Bác Văn đưa nội dung tin nhắn cho Lăng Thiệu Huy trong ánh mắt khó hiểu của anh ta.
“Cậu nhìn đi rồi biết.”
Lăng Thiệu Huy nhận lấy điện thoại, bắt đầu xem xét. Lúc này, anh ta mới hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Anh ta gật đầu: “Tổng giám đốc, có cần tôi điều tra vị trí của cái điện thoại này, với nơi gửi đi không.”
Tư Bác Văn từ chối: “Không cần.”
“Sắp xếp mấy người lén lút đi theo tôi, đến lúc đó đi đến đấy cùng tôi là được.”
Nếu đã viết rõ ràng, vậy không việc gì phải tiếp tục điều tra, cũng không cần phải tiếp tục lãng phí thời gian nữa.
Nghe đến đó, Lăng Thiệu Huy gật đầu: “Vâng, tổng giám đốc!”
Tiếp đấy, Lăng Thiệu Huy lại như sực nhớ ra gì đấy, nói với Tư Bác Văn.
“Tổng giám đốc, tốt nhất chúng ta nên chuẩn bị cẩn thận, có khả năng người này sẽ còn chiêu trò khác.”
Cứ thế gửi thẳng địa chỉ đến đây, nếu không phải đã chuẩn bị từ trước thì chắc chắn sẽ có chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/453037/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.