Hoắc Vũ Khải đã ra ngoài từ sáng sớm, chỉ còn lại Lục Nghiên Tịch ở nhà một mình.
Cô ngồi trên sofa, cứ cảm thấy hơi buồn chán.
Nhìn thời tiết tốt ngoài cửa số, cuối cùng Lục Nghiên Tịch vẫn quyết định ra ngoài đi dạo.
Nghĩ tới đây, Lục Nghiên Tịch cầm theo đồ đạc đi ra ngoài.
...
Lục Nghiên Tịch đi vào trung tâm thương mại, không biết vì sao, tự dưng lại đi thẳng vào trong cửa hàng mẹ và bé.
Vừa mới đi tới cửa, nhân viên phục vụ đã đi lên chào hỏi.
“Chào cô, xin hỏi cô cần gì ạ?”
“Gần đây cửa hàng chúng tôi mới có một lô hàng mới, cô có muốn xem không, rất phù hợp với cô đấy.”
Nhân viên phục vụ nhìn Lục Nghiên Tịch với vẻ nhiệt tình, bắt đầu giới thiệu với cô.
“Đúng rồi, là trẻ mấy tuổi vậy ạ?”
Nghe đến đây, đáy mắt Lục Nghiên Tịch xuất hiện vẻ xấu hổ: “Còn chưa ra đời đâu, vừa mới mang thai thôi.”
“Cô không cần giới thiệu cho tôi đâu, để tự tôi ngắm là được rồi.”
Lúc đi ngắm đồ, Lục Nghiên Tịch không thích có người ở bên cạnh nhìn mình, cứ cảm thấy kì lạ thế nào ấy.
Sau khi nghe thấy Lục Nghiên Tịch nói như vậy, nhân viên phục vụ cũng không tiện nói thêm gì khác nữa.
Cô ấy gật đầu đồng ý ngay: “Vâng, tôi biết rồi ạ, vậy cô có cần gì thì cứ gọi tôi nhé.”
Nói rồi nhân viên phục vụ quay người rời đi.
Nhìn những bộ quần áo nhỏ xíu trước mặt, trong lòng Lục Nghiên Tịch càng thêm rung động.
Nếu như có thể, cô thực sự muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/453033/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.