Sau khi Lục Nghiên Tịch thay quần áo xong, cô liền đi thẳng tới trước mặt Hoắc Vũ Khải.
Nhìn Lục Nghiên Tịch, đáy mắt Hoắc Vũ Khải không khỏi ánh lên sự kinh ngạc.
Anh ta biết Lục Nghiên Tịch đjep, nhưng không ngờ rằng Lục Nghiên Tịch lại có thể đẹp đến nghẹt thở như vậy.
Chỉ thấy Lục Nghiên Tịch mặc một chiếc váy dạ hội cổ chữ V khoét sâu màu đỏ, thiết kế khoét eo phối ren, càng tôn lên vòng eo mảnh khảnh chỉ bằng một cái ôm của cô.
Hoắc Vũ Khải sững sờ: “Nhưng mà thế này thì có hơi lộ quá rồi đấy?”
Nói rồi, Hoắc Vũ Khải nhìn sang nhà thiết kế ở bên cạnh.
“Chọn một cái khăn choàng vai cho cô ấy đi.”
Để Lục Nghiên Tịch xuất hiện trước mặt công chúng như thế này, Hoắc Vũ Khải cảm thấy có chút không phù hợp.
Nghe thấy lời Hoắc Vũ Khải nói. Lục Nghiên Tịch không nhịn được mỉm cười theo.
Không khác gì so với cô nghĩ.
Ban đầu cô cũng cảm thấy bộ đồ này có hơi hở hang, vốn dĩ còn đang do dự xem có nên nói hay không, nhưng bây giờ xem ra không cần nữa.
Mấy phút sau, nhà thiết kế lại đem một chiếc khăn lụa tới, trực tiếp quấn quanh cổ Lục Nghiên Tịch.
Hoắc Vũ Khải lại đánh giá tỉ mỉ một lần nữa, thấy những nơi cần che đều đã được che lại cẩn thận thì mới gật đầu hài lòng.
“Ừm, cứ thế này đi.”
“Nghiên Tịch, chúng ta đi thôi.”
Nói rồi hai người đi ra bên ngoài.
Đợi khi hai người tới bữa tiệc, đã là chuyện của một tiếng sau rồi.
Vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/453030/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.