Với tình trạng hiện tại của Lục Nghiên Tịch, ngay cả đi vệ sinh cũng là một việc khá khó khăn, nhất định phải có người giúp.
Cho nên, Lục Nghiên Tịch thật sự không nghĩ ra được ngoài bác sĩ thì còn có ai có thể giúp được cô.
Bỗng Tư Bác Văn bật cười thành tiếng khi nghe thấy Lục Nghiên Tịch nói vậy.
“Cô cảm thấy bác sĩ sẽ có thời gian giúp cô chút chuyện như này sao?”
Phải biết, mỗi ngày bác sĩ đều có rất nhiều việc cần phải xử lý, nếu thật sự gọi đến thì chắc chắn sẽ mắng Lục Nghiên Tịch.
Nghe thấy Tư Bác Văn nói vậy, bỗng trong lòng Lục Nghiên Tịch cũng trở nên thấp thỏm.
“Anh nói thật sao?”
Thế không phải hơi thái quá sao.
Tư Bác Văn lập tức gật đầu: “Đương nhiên.”
Nói xong anh đi đến trước mặt Lục Nghiên Tịch, đỡ ngang người cô rồi bế cô lên theo kiểu bế công chúa.
Cảm giác không trọng lượng bất ngờ ập đến làm Lục Nghiên Tịch không khỏi ngạc nhiên thốt lên.
Cô vươn tay ôm lấy cổ Tư Bác Văn, trong mắt đầy sự hoảng loạn.
“Tư Bác Văn, anh muốn làm gì?”
Tự dưng người đàn ông này lại làm như vậy, lại đang bày trò gì đây. W?b đọc nhanh ?ại ~ ?r?m?r ?y?n.vn ~
Tư Bác Văn cong môi: “Không phải cô muốn đi vệ sinh sao?”
“Tôi bế cô đi.”
Lục Nghiên Tịch thật sự hoàn toàn không ngờ đến những lời này của Tư bác Văn.
Khuôn mặt nhỏ của cô ửng đỏ: “Anh, anh thả tôi xuống đi.”
Sao cô có thể không biết xấu hổ để Tư Bác Văn giúp mình mấy chuyện như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/453011/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.