Đối với Lục Nghiên Tịch, nhắc đến mẹ cũng giống như chạm đến điều cấm kị của cô.
Nhớ đến mấy lời Lý Tang Du nói, nên bây giờ tâm trạng của cô cũng trở nên nặng nề hơn.
Cô nhíu mày, tâm trạng cũng có chút không vui.
Tâm trạng Lục Nghiên Tịch thay đổi, đương nhiên Tư Bác Văn cũng chú ý thấy.
Anh lắc đầu: "Không sao."
"Ừm, không sao là tốt rồi."
"Còn lại chút thuốc này, anh tự uống đi, tôi còn bận chút việc."
Nói xong, Lục Nghiên Tịch xoay người rời đi mất, cô cũng không để Tư Bác Văn có cơ hội từ chối.
Nhìn thấy bóng Lục Nghiên Tịch rời đi, đến bây giờ Tư Bác Văn vẫn có chút bối rối, anh không biết đã xảy ra chuyện gì rồi.
Nhưng mà, điều duy nhất có thể chắc chắn là, Lục Nghiên Tịch không vui.
Tư Bác Văn có chút khó chịu, cầm chén để sang một bên.
Còn uống thuốc gì nữa.
...
Còn ở bên này, Lục Nghiên Tịch gần giống như đang bỏ trốn, trực tiếp chạy thẳng về tới khách sạn của mình.
Nhắc đến mẹ là cô không còn tâm trạng gì để có thể tiếp tục ở bên cạnh Tư Bác Văn nữa.
Những lời trước kia mẹ nói với cô, đến tận bây giờ cô vẫn không thể quên được, nếu để mẹ biết cô và Tư Bác Văn...
Cho dù hai người họ không có quan hệ gì với nhau, nhưng mà cứ liên lạc như thế, Lý Tang Du cũng tuyệt đối không cho phép.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay.
Đúng lúc này, Lý Tang Du gọi điện thoại đến cho cô.
Reng reng reng...
Nhìn thấy ba chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452998/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.