Không biết vì sao, trong lòng Hoắc Vũ Khải có một dự cảm xấu truyền đến.
Cảm giác này giống như trong lòng có một cái gì đó rất khó chịu.
Nghe Hoắc Vũ Khải hỏi như thế, biểu cảm của Lục Nghiên Tịch đã thay đổi vô cùng rõ ràng.
"Cái, cái gì?"
Lục Nghiên Tịch cắn môi nhưng cô không kịp phản ứng lại. Mà cô cũng không biết phải trả lời như thế nào mới được.
Nhìn thấy dáng vẻ này của Lục Nghiên Tịch, Hoắc Vũ Khải tiếp tục nói lại lần nữa.
“Rốt cuộc anh có quen người bạn này của em không!”
Nhìn thấy hành động khác thường của Lục Nghiên Tịch, trong lòng Hoắc Vũ Khải đã bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.
Không biết vì sao, nhưng anh ta cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.
Lục Nghiên Tịch không nhìn anh nữa, trong lòng khó tránh khỏi hơi áy náy.
"Anh, anh không biết đâu.”
Sao Hoắc Vũ Khải có thể biết cô bạn không có thật do cô tạo ra này chứ.
Ngay sau đó, Hoắc Vũ Khải vươn tay, nắm lấy cánh tay của Lục Nghiên Tịch.
“Nghiên Tịch, em nói thật cho anh biết, rốt cuộc người bạn này của em là ai, hay là…”
Nửa câu sau của Hoắc Vũ Khải gần như là nghiến răng nghiến lợi nói.
Hai mắt anh ta tràn đầy lạnh lẽo, nhìn Lục Nghiên Tịch trước mặt mình.
Thật ra, ngay lúc đầu sau khi nghe thấy Lục Nghiên Tịch nói về người bạn này của cô, Hoắc Vũ Khải quyết định tin tưởng cô, không chút nghi ngờ nào.
Nhưng càng về sau, nhìn thấy đủ phản ứng và hành động khác nhau của Lục Nghiên Tịch, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452961/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.