Tư Bác Văn lạnh lùng: “Tuy rằng quả thực chuyện này không phải lỗi của cô, nhưng mà tôi không mong là tài liệu như vậy sẽ xuất hiện lại lần sau."
"Nếu không, tự gánh lấy hậu quả."
Đến lúc này, thái độ của Tư Bác Văn vẫn không khoan nhượng, vẫn cứ lạnh lùng như vậy.
Lục Nghiên Tịch không khỏi bắt đầu oán thầm trong lòng, lập tức gật đầu.
"Biết rồi."
Người đàn ông này thật đúng là hơi làm cho người khác cảm thấy khó ưa.
Rõ ràng đã giải thích tường tận, hoàn toàn không liên quan đến chuyện của cô, còn muốn tìm vấn đề của cô.
Nghĩ tới đây, Lục Nghiên Tịch không khỏi trợn trắng mắt một cái.
Nhìn hành động của Lục Nghiên Tịch, Tư Bác Văn nhíu mày theo: “Sao, trông cô có vẻ rất có ý kiến?"
Lục Nghiên Tịch liên tục lắc đầu không ngừng, nặn ra một nụ cười gượng.
"Đâu có đâu, sao tôi có thể có ý này chứ."
Người đàn ông này, nếu không theo lời của anh, không chừng anh còn có thể dùng thủ đoạn gì khác nữa.
Nghĩ tới đây, Lục Nghiên Tịch không khỏi lắc đầu.
Thật đúng là làm cho người ta thấy bất đắc dĩ.
Tư Bác Văn gật đầu: “Nếu không có thì tốt."
"Sau khi sửa soạn xong hết toàn bộ những tài liệu này, chuẩn bị xong xuôi lần lượt rồi thì gửi cho tôi."
Nhìn theo hướng ngón tay Tư Bác Văn, Lục Nghiên Tịch không khỏi sững sờ ngay tại chỗ.
Theo hướng Tư Bác Văn chỉ, đang đặt một chồng tài liệu thật dày, những thứ này nào có thể xử lý trong thời gian ngắn được.
Nhìn đến đây, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452931/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.