“Cái gì?” Egan như thể mơ hồ không nghe rõ nên gặng hỏi thêm một lần. Nhìn thấy ánh mắt vội vã của Lục Nghiên Tịch, anh ta mới bất giác hiểu ra, trên mặt hiện vẻ chua xót.
Lục Nghiên Tịch không nhìn thấy, còn tưởng rằng Egan không biết lý do nên cố gắng giải thích: “Chúng ta kết hôn giả, như vậy thì Tư Bác Văn chắc chắn sẽ chán ghét tôi. Giống như trước đây vậy, chỉ hận không thể cách xa tôi ra, vậy thì cho dù tôi có rời đi, anh ấy cũng sẽ không phát hiện.”
Càng nói, Lục Nghiên Tịch càng cảm thấy cách này rất hay, thậm chí còn nôn nóng muốn thử nghiệm, nhìn sang Egan bằng ánh mắt mong mỏi đợi chờ.
Nhưng chỉ có cô mới biết, sự vui mừng bày ra trên mặt không sánh được nổi đau đớn trong lòng. Nếu không phải vấn đề về sức khỏe thì cô cũng không cần phải cách xa Tư Bác Văn như vậy, không cần chủ động rời khỏi anh.
Cả hai người im lặng một hồi, Egan mới nhẹ giọng nói: “Được.”
Lục Nghiên Tịch thở phào nhẹ nhõm, sau đó mới liên tục thúc giục: “Đi làm thủ tục xuất viện thôi.”
Chờ tới lúc cô quay trở lại biệt thự lại như thể dấy lên hứng thú, bày trí căn phòng theo kiểu mình thích, sau đó lại đặt thêm đồ dùng cá nhân của Egan, kết hợp với đèn led chủ đạo là màu ấm trông khá lãng mạn.
Thật là hoàn mỹ!
Nhìn căn phòng do tự tay mình sắp đặt, cô không nhịn được mà có chút cảm thán.
Egan đi ngang qua thoáng đưa mắt nhìn, khẽ nở nụ cười chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452896/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.