Chẳng trách sáng nay Tư Bác Văn thấp thỏm không yên, còn đi làm muộn, đến bữa trưa cũng không hỏi Lục Nghiên Tịch một câu, thậm chí chẳng buồn gửi tin nhắn.
Lòng cô dần hiện rõ đáp án. Ngay từ đầu cô vẫn luôn mê man không tỉnh, mong đợi giấc mộng hư ảo mờ mịt kia trở thành sự thật.
“Vũ Khải, chuẩn bị chuyện đi Los Angeles đi, chắc em sẽ dọn khỏi biệt thự sớm thôi.” Nếu Ngụy Như Mai trở về, cô cũng không còn quyền lợi ở bên Tư Bác Văn nữa.
Còn chưa bắt đầu tranh đoạt thì cô đã từ bỏ. Chỉ vì cô đã từng thấy Tư Bác Văn đối xử với Ngụy Như Mai thế nào.
“Ừ.” Hoắc Vũ Khải đồng ý vô cùng nhanh gọn, thấy Lục Nghiên Tịch khó chịu, anh ta lại thấy hớn hở, nhưng càng nhiều hơn là đau lòng.
“Được rồi, vậy em giữ cho sức khỏe mẹ em ổn định trước đã, sau đó chúng ta có thể mau chóng xuất phát.” Càng nhanh càng tốt, tốt nhất là khiến cô không có cơ hội nhìn thấy Tư Bác Văn và Ngụy Như Mai ở bên nhau.
Hoắc Vũ Khải không đồng ý ngay lập tức, ánh mắt lại nhìn cô sâu thẳm hơn: “Nghiên Tịch, đừng hành động theo cảm tính, hãy suy nghĩ cho thật kỹ. Có lẽ chờ đến khi em trở lại, em sẽ không còn là mợ Tư nữa đâu.”
Lời này của anh ta là thật.
Lục Nghiên Tịch gật đầu, rời khỏi Hoắc Thị, lập tức trở về biệt thự.
Cô nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đập vào mắt chính là mấy vali hành lý loại cao cấp được đặt làm, màu tím nhạt. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452847/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.